Dứt lời, Tô Hàm Nguyệt ném Khuynh Nhược U về phía vị trí của Tử Nguyệt Động Thiên hệt như ném một thứ rác rưởi. Đám người ngay đó vội duỗi tay tiếp lấy nàng ta, các trưởng lão Tử Nguyệt Động Thiên đều lộ vẻ khó coi.
“Còn chưa chịu cút?”
Đám người kia bộc lộ sát ý, hung hăng nhìn chằm chằm vào Tô Hàm Nguyệt, nhưng đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên, khiến khí thế của bọn họ lập tức xìu xuống.
Là Lạc Thủy thượng nhân, vị cao thủ thần bí khó lường nhất cổ vực Nam Hoa.
Mãi một lúc lâu sau, chủ sự của Tử Nguyệt Động Thiên mới không cam lòng nói: “Chúng ta đi!”
Chẳng ai ngờ bọn họ lại chịu rời đi.
Trong tình huống Khuynh Nhược U bị người ta tát hai bạt tay trước mặt quần chúng, khiến đầu tóc bù xù, mặt sưng vù như đầu heo, vậy mà đám người này chỉ biết lủi thủi rời khỏi nơi này.
Đây còn là Tử Nguyệt Động Thiên trong ấn tượng của mọi người sao?
Đó là bá chủ đứng đầu cổ vực Nam Hoa đấy, trong lãnh thổ Lôi Châu, vị thế của bọn họ càng cao hơn. Thiên Yêu Các và Bắc Tuyết Sơn Trang có liên hợp thì cũng phải nhìn sắc mặt của Tử Nguyệt Động Thiên.
Việc này quả thật khiến người ta khiếp sợ, Khuynh Nhược U – tiểu công chúa của Tử Nguyệt Động Thiên bị người ta làm nhục, vậy mà sau đó, bọn họ vẫn nuốt xuống được cơn giận này.
Rốt cuộc nàng kia là ai?
Bất giác, vô số ánh mắt đổ dồn về phía Tô Hàm Nguyệt, có tò mò xen lẫn hoang mang.
Thật khó mà tưởng tượng nổi!
Nàng là khách quý của Lạc Thủy thượng nhân, nhìn dáng vẻ kia, e là thân phận còn tôn quý hơn cả Lạc Thủy thượng nhân nữa đấy!
Chẳng lẽ ở
cổ vực Nam Hoa còn có thế lực k hủng bố hơn chín đại bá chủ?
Trong đám đông, Quách Húc và Dương Phàm liếc nhìn nhau, trong mắt bọn họ lóe lên tia suy tư. Bọn họ khác với người ngoài, trước đó bọn họ đã biết tin tức lầu Huyết Vũ bị diệt.
Hai người họ vẫn luôn nghi ngờ đằng sau Lâm Nhất có một thế lực cực kỳ kh ủng bố và thần bí, nhưng hắn cứ một mực chối bỏ, thế nên bọn họ cũng không nghĩ gì thêm.
Hiện tại, có thể thấy được lầu Huyết Vũ đã bị thế lực của cô gái này tiêu diệt, chỉ trong một đêm, không còn sót lại chút gì.
Thủ đoạn đáng sợ bực này, e là ngay cả Tử Nguyệt Động Thiên cũng không cách nào so sánh được. Cô gái này thật sự rất thần bí.
“Tên Lâm Nhất này đúng là may mắn!”
Quách Húc sờ cằm, tỏ vẻ hâm mộ.
Một nữ tử phong hoa tuyệt đại như vậy, người khác nghĩ cũng không dám nghĩ, vậy mà lại bằng lòng đứng sau lưng Lâm Nhất.
“Ngươi cũng đừng ghen tị, tuy rằng hiện tại tu vi của Lâm huynh đệ có hơi thấp, nhưng nhìn khí phách khi hắn chém giết thất tú Thiên Lăng thì có thể thấy được, người này tuyệt đối không phải một yêu nghiệt tầm thường, sớm muộn gì cũng có một ngày, ngay cả cổ vực Nam Hoa cũng không giữ nổi bước chân hắn. Thật ra hai người cũng xứng đôi đấy chứ!”