Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2711


trước sau

Khi nhìn thấy rõ diện mạo của hai người, mọi người lập tức biến sắc, thanh niên kiếm khách áo trắng như tuyết kia chính là Nam Cung Vãn Ngọc của Bắc Tuyết Sơn Trang, một trong Thất Anh của Nam Hoa.  

Còn nữ tử kia thì hơi lạ mắt, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua sẽ rất khó quên được. Nữ hài này có vẻ ngoài quá yêu mị, rõ ràng là một yêu tinh quyến rũ chúng sinh, mỗi cái nhíu mày, nụ cười, cử chỉ của nàng ta đều có sức quyến rũ vô tận.  

“Hì hì, Lâm ca ca, chúng ta lại gặp nhau rồi”.  

Nữ tử áo đỏ bên cạnh Nam Cung Vãn Ngọc lè lưỡi, hoạt bát nháy mắt. Nàng ta là Nguyệt Vi Vi, nữ tử Yêu tộc thần bí mà Lâm Nhất đã liều mạng cứu ở Thanh Dương Giới.  

Lúc trước chính nàng ta cũng từng nở nụ cười xinh đẹp khiến dòng sông trăm dặm, lá đỏ rực rỡ trở nên mờ nhạt.  

Nàng ta vô cùng quyến rũ, Lâm Nhất đã được lĩnh giáo từ lâu, bây giờ gặp lại, dù hắn đã luyện tâm vững vàng vẫn cảm thấy khó chống đỡ được.  

Hành động này khiến rất trái tim rất nhiều người đập loạn nhịp, nhìn Lâm Nhất với vẻ mặt ghen tị.  

“Trời ạ, rốt cuộc thiếu niên áo xanh này có lai lịch gì, hình như Nam Cung Vãn Ngọc định đứng ra bênh vực hắn”.  

“Chết tiệt, hình như nữ tử bên cạnh Nam Cung Vãn Ngọc có quen biết với Lâm Nhất, quan hệ không bình thường đâu. Rốt cuộc Lâm Nhất là ai, người biết hắn ai càng lúc càng đáng sợ”.  

“Hình như ta từng nghe nói, hắn cũng khá nổi tiếng ở thành Thiên Lăng, nhưng trong đợt thú triều nghìn năm khó gặp vừa rồi dường như không có quá nhiều sự tích hay ho”.  

Khi thấy Nam Cung Vãn Ngọc và nữ tử áo đỏ xuất hiện, những người đã sớm chú ý Lâm Nhất trước đó đều rất kinh ngạc.  

“Hình như Lâm huynh đang gặp rắc rối thì phải? Đây không phải Tần Dương, người đã bị Hám Thiên Ma Viên đánh gần chết, sau đó đi lan truyền khắp nơi rằng ngươi cướp yêu
đan của hắn à?”  

Lâm Nhất còn chưa kịp chào hỏi Nguyệt Vi Vi đã có hai người khác bước tới, trong giọng điệu của người nói tràn đầy kiêu ngạo và bá đạo.  

Là Cơ Vô Dạ và Ô Tiếu Thiên của Huyết Thương Các. Ô Tiếu Thiên khẽ nheo mắt, nhếch môi cười như không cười nhìn Tần Dương.  

So với Lâm Nhất, hắn ta càng thêm không nể nang gì, vừa lên tiếng đã chọc vào nỗi đau của đối phương.  

Mẹ kiếp!  

Mọi người hoàn toàn kinh ngạc, không ngờ Ô Tiếu Thiên cũng tới tham gia náo nhiệt, giọng điệu kiêu ngạo kia rõ ràng là đang mỉa mai Tần Dương.  

“Huyền Dương Điện oai phong thật đấy, đường đường là thế lực cấp bậc bá chủ, ngươi tưởng Lăng Tiêu Kiếm Các chúng ta không có ai sao?”

Trong lúc mọi người cảm thấy hỗn loạn trong lòng, hơi khó chấp nhận một người vô danh lại có thể lợi hại như thế, Bạch Lê Hiên lạnh lùng đi tới, nhìn Tần Dương bằng ánh mắt không có thiện cảm.  

Hắn ta là một trong những tân tú nổi bật nhất trong thú triều nghìn năm khó gặp, nhưng điều thật sự khiến mọi người ngạc nhiên là bên cạnh hắn ta còn có một người đi theo.  

Khương Tử Diệp, là Khương Tử Diệp trong Thất Anh của Nam Hoa.  

Mọi người lập tức sững sờ, hoàn toàn không nói nên lời. Những gì nhìn thấy trước mắt thật sự vượt khỏi sức tưởng tượng của họ, trước đó còn hơi đồng tình với Lâm Nhất, cho rằng hắn đắc tội với yêu nghiệt hàng đầu là Tần Dương chắc chắn sẽ chịu thiệt thòi.  

Nhưng hoàn toàn không ngờ rằng lại là khung cảnh thế này.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện