“Trận đấu ba ngày sau mới thật sự thảm khốc, mười sáu người giành sáu vị trí trong bảng mười, đoán chừng đều có lá bài tẩy của riêng mình”.
“Tân tú khí thế hung hăng, những cao thủ lớn tuổi hơn cũng phải cẩn thận hơn nhiều, chưa chiến đấu vào bảng mười chắc chắn sẽ không để lộ lá bài tẩy”.
Lúc rời sân đương nhiên không thể thiếu những lời bàn tán, bầu không khí vẫn rất náo nhiệt, cũng không vì trận chiến kết thúc mà trở nên hiu quạnh.
Có thể đoán được trong vòng ba ngày này, các tửu điếm ở thành Long Vân đều sẽ bàn tán đến các trận đấu đặc sắc trong trận chiến đấu theo nhóm này.
Cho dù là Lâm Nhất giết chết Lâm Đào, dùng một kiếm đánh bại Lý Mộ Bạch, hay là Ma đao Chúc Thanh Sơn, yêu tinh Nguyệt Vi Vi, Thánh thể Bạch Lê Hiên, những người này đều là chiến mã nổi bật trong mắt mọi người, chắc chắn sẽ không ngừng được nhắc đến.
…
Màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm.
Trong trạch viện Lăng Tiêu Kiếm Các ở vẫn còn đèn đuốc sáng trưng, vô cùng náo nhiệt.
Rất nhiều trưởng lão tông môn khác của Đại Tần đế quốc, còn có mấy người nhóm Phong Dã, Tư Tuyết Y, Thuỷ Nguyệt đều tập trung ở đây, chúc mừng Lâm Nhất lấy được danh ngạch hạt giống.
Danh ngạch hạt giống mang ý nghĩa Lâm Nhất chắc chắn sẽ vào được bảng mười, dù sau này hắn có thua Tam Tiểu Vương hoặc cao thủ của nhóm khác, đều không thể lay chuyển được vị trí trong bảng mười của hắn.
Ở Đại Tần đế quốc trước giờ chưa từng có ai có thứ hạng cao như thế.
Lâm Nhất đạt được thành tựu như bây giờ không chỉ là vinh dự của Lăng Tiêu Kiếm Các, mà còn là niềm kiêu hãnh của toàn bộ Đại Tần đế quốc. Sau này người của Đại Tần đế quốc ra ngoài chắc chắn sẽ không bị ai xem thường, nhắc đến Lâm Nhất chắc chắn sẽ nhớ
đến Kiếm Các Đại Tần.
Mọi người tề tụ uống rượu trò chuyện, vô cùng náo nhiệt.
Lâm Nhất không thích những tiệc chúc mừng thế này cho lắm, dù sao cũng chỉ là danh ngạch hạt giống, vẫn chưa có thứ hạng cuối cùng.
Nhưng hắn không ngăn được sự nhiệt tình của Mai hộ pháp và những người bạn khác, sự vui vẻ và hưng phấn từ tận đáy lòng của họ khiến Lâm Nhất không thể từ chối.
Lâm Nhất đảo mắt một vòng, hắn nhìn thấy ở đây có Phong Dã, Tư Tuyết Y, Thủy Nguyệt và mấy công tử đế quốc Đại Tần, riêng chỉ không có bóng dáng Tả Vân đâu.
Nhắc mới nhớ, kể từ khi vòng tích điểm bắt đầu, chưa từng gặp lại Tả Vân.
Với thực lực của hắn ta mà không đến tham gia Quần Long thịnh yến thì đúng là có hơi đáng tiếc, trong thú triều nghìn năm khó gặp lần trước, Lâm Nhất cảm nhận được thực lực của hắn ta còn mạnh hơn Phong Dã rất nhiều.
Ấy vậy mà hắn ta lại hơi ẩn giấu thực lực, không để lộ ra hết trước mặt mình.
Nếu có tham dự Quần Long thịnh yến, chưa chắc sẽ trở thành "hắc mã" như Phương Hàn Lạc, Bạch Lê Hiên, nhưng rất có thể sẽ vào được một trăm người đứng đầu.
"Có gặp Tả Vân chưa?"
Lâm Nhất quay sang hỏi Phong Dã ngồi cạnh uống đến mặt đã đỏ bừng, giao tình giữa hai người họ không tệ, hỏi hắn ta là thích hợp nhất.
"Hắn không đến à? Lạ vậy..."
Phong Dã đặt ly rượu xuống nhìn ngó xung quanh.