Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 291


trước sau

Trong miệng hố lửa, một đạo quang mang lóe lên, chính là lão giả áo gai, mặt xám mày tro đi ra, quan sát sắc mặt vô cùng khó coi của người này, mọi người biết ông ta chắc chắn không diễn.

Vẫn chưa tìm được dung nham chi tâm bát phẩm...

Nhưng cũng nằm trong dự đoán của mọi người, cho dù tu vi của lão giả áo gai đó đã đạt đến Tiên Thiên thất khiếu, cũng tuyệt đối không dám ở quá lâu trong miệng núi lửa, càng không dám tiến vào quá sâu.

Trừ khi có cường giả cảnh giới Huyền Võ ở đây mới may ra có chút cơ hội.

Nhưng thời gian qua lâu, cho dù là cường giả cảnh giới Huyền Võ tới thật thì cũng không biết phải làm gì.

Lâm Nhất chết rồi ư?

Đương nhiên chưa chết, ngày đó hắn tu luyện thoải mái trên địa hỏa Viêm Mạch.

Hiện tại ở trong dung nham nóng chảy này, chỉ cần không lặn xuống quá sâu thì không lo đến tính mạng.

Advertisement

Tử Viêm Thánh Hỏa trong hộp kiếm cổ chầm chậm bốc cháy, một đoàn lửa tử sắc chí âm chí hàn bao bọc lấy hắn vào trong.

Nham thạch cuồng bạo bên ngoài, nhiệt độ kh ủng bố đều không thể tổn hại được đến hắn.

Mặc dù không chết, nhưng trạng thái hiện tại của Lâm Nhất cũng không được tốt lắm.

Ngay đến kiểm tra xem thương thế trên người nặng thế nào hắn cũng không làm được, mệt mỏi muốn ngủ, mí mắt nặng nề vô cùng.

Khi thương thế nặng đến một mức độ nhất định, cơ thể sẽ tự động ngất đi.

Advertisement

Trong lòng Lâm Nhất hiểu rõ, đây là bản năng tự vệ của thân thể, không để lãng phí năng lượng dư thừa, một mực chống cự chỉ mang lại phản tác dụng mà thôi.

Với cường độ thân thể của ta, khi chìm vào giấc ngủ có lẽ có thể hồi phục lại được năm sáu phần...

Nghĩ như vậy Lâm Nhất dần dần không suy nghĩ nữa, trực tiếp chìm vào giấc ngủ trong dòng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn này.

Mấy ngày sau.

Đến khi hắn tỉnh lại lần nữa, tinh thần đã khôi phục được không ít.

Nhìn xuống trước ngực, xương sườn vẫn như trước hơi lõm vào, Lâm Nhất thầm nghĩ nguy hiểm thật.

Cho dù Lâm Nhất có tính toán kế hoạch cướp lấy dung nham chi tâm bát phẩm, thì với thực lực của lão giả áo gai chắc chắn sẽ xông pha đi đầu.

Chỉ cần đi tranh thì ít nhất phải chống cự được một kích của lão giả áo gai. Bất luận có tính cách nào thì cũng không thể né tránh được một kích này.

Nhưng cũng may lão giả áo gai khi công kích kết giới trước đó đã bị thương không nhẹ.

Nếu như vẫn có thể đánh ra Cuồng Long Chưởng thì Lâm Nhất không dám cam đoan hiện tại hắn còn có thể sống được hay không.

Nhưng bây giờ đã không sao rồi, điều quan trọng là hắn đã thành công!

"Đây chính là dung nham chi tâm bát phẩm sao?"

Nhìn linh khí trong lòng bàn tay tràn trề, huyết diệm lưu động giống như sinh mệnh, Lâm Nhất lộ ra vẻ cực kỳ tò mò.

So với dung nham chi tâm ngũ phẩm trong túi Trữ Vật của hắn thì vật trước mắt còn có linh tính hơn nhiều.

Vạn vật trên thế gian đến một mức độ nhất định e là đều sẽ sinh ra linh tính.

Có dung nham chi tâm bát phẩm này, Viêm Ma Chiến Thể của ta chắc cũng được bát phẩm nhỉ.

Về phần Viêm Ma Chiến Thể hoàn mỹ nghĩ đến đã thấy tốt rồi.

Dung nham chi tâm hoàn hảo tương đương với thần vật, ngàn năm hiếm thấy một lần.

"Tạm không vội ngưng tụ Viêm Ma Chiến Thể, đợi ra ngoài rồi tính".

Về phần làm thế nào để ra ngoài thì Lâm Nhất sớm đã nghĩ xong rồi.

Đỉnh núi Thiên Hỏa sớm muộn gì cũng sẽ phát nổ, đợi đến ngày núi lửa phun trào chính là lúc hắn thoát khỏi vòng vây.

Bằng không, bất luận lúc nào cũng nguy hiểm trùng trùng. Tùy tiện một cường giả Tiên Thiên lục khiếu cũng khiến hắn lãnh đủ.

Thu lượm xong dung nham chi tâm bát phẩm, Lâm Nhất lấy ra vài miếng dung nham chi tâm khác.

Hắn chuẩn bị tu luyện tại đây, có dung nham chi tâm ngũ phẩm áp trục, hẳn là đủ để tu luyện Tiên Thiên Thuần Dương Công đến viên mãn.

Chợt không nghĩ
nhiều nữa, hắn nắm lấy một miếng dung nham chi tâm tam phẩm, lặng yên bắt đầu luyện hóa.

Ầm!

Linh hỏa thuần túy hàm chứa bên trong dung nham chi tâm đột nhiên cuồn cuộn như sông lớn, liên tục không ngừng xông vào trong cơ thể.

Linh nguyên liệt diệm du động trong kinh mạch lập tức trở nên hưng phấn, vô cùng tham lam hấp thu lấy.

So với linh nhũ Tiên Thiên thì linh hỏa thuần túy này bổ dưỡng với Tiên Thiên Thuần Dương Công hơn.

Toàn thân Lâm Nhất sảng khoái, có sự thoải mái không nói nên được bằng lời, cảm giác từng tế bào trong cơ thể đều đang hưởng thụ.

"Cảm giác này thật sự tuyệt vời, chẳng trách lại có nhiều võ giả Tiên Thiên thuộc tính hỏa không quản tính mạng đến ngọn núi Thiên Hỏa này, quả thật là đồ tốt".

Thời gian từng ngày trôi qua.

Nửa tháng sau, Lâm Nhất đã luyện hóa hấp thu đến dung nham chi tâm ngũ phẩm.

Khí tức trên người ầm ầm bạo tăng, từng sợi liệt diệm kim sắc cuồn cuồn dao động trong tứ chi bách hài, giống như hàng trăm con sông cùng hợp lại vậy.

Không ngừng kích động, va chạm, trộn lẫn... cuối cùng ngưng tụ thành một luồng khí xoáy kim sắc.

Luồng khí xoáy kim sắc chói mắt rực rỡ, tựa như một mặt trời nhỏ trong người hắn.

Tiên Thiên Thuần Dương Công, đến đây đã đạt viên mãn!

Lâm Nhất mở hai mắt ra, tinh quang trong ánh mắt lóe lên.

Cảm nhận lực lượng kh ủng bố hàm chứa trong luồng khí xoáy, trên gương mặt tuấn lãng thanh tú lộ ra vẻ hưng phấn nồng đậm. Lúc này, linh nguyên Tiên Thiên cương mãnh hùng hậu trong cơ thể khiến ngay đến bản thân hắn cũng phải có chút sợ hãi.

Mạnh quá!

Cảnh giới công pháp giữa viên mãn và đại thành hóa ra lại có khoảng cách lớn đến như vậy.

Cường độ linh nguyên hiện tại của hắn so với trước đã mạnh hơn không chỉ mấy lần.

Thật muốn lập tức ra ngoài, đại sát bốn phương, xem xem Tiên Thiên Thuần Dương Công viên mãn rốt cuộc mạnh đến mức nào.

Nhưng lý trí vẫn chiến thắng suy nghĩ điên cuồng này, trước mặt lão giả áo gai Tiên Thiên thất khiếu thì lần tiến bộ này vẫn không có bao nhiêu phần thắng.

Cùng lắm là sau khi rời khỏi đỉnh núi Thiên Hỏa có thể dễ dàng đối mặt với cường giả Tiên Thiên ngũ khiếu mà thôi.

Trên đỉnh núi Thiên Hỏa, hắn có thể đối chọi được với cường giả Tiên Thiên ngũ khiếu cũng là dựa vào hạn chế hoàn cảnh đặc thù.

Cường giả Tiên Thiên đến đây ít nhất cũng có ba thành thực lực không thể phát huy ra được.

Nhưng một khi kích phát ra Viêm Ma Chi Khu thì Lâm Nhất không phải chịu bất cứ hạn chế nào, chiếm được ưu thế Tiên Thiên.

"Đợi... điều bây giờ cần làm chính là việc này".

Kiềm chế sự hưng phấn và kích động trong lòng, sắc mặt Lâm Nhất bình tĩnh, kiễn nhẫn chờ đợi lần phun trào núi lửa tiếp theo.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện