Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2937


trước sau

Vèo!  

Ánh sáng xanh lóe lên, một âm thanh xé gió vang lên, Lâm Nhất dẫn đầu nhảy lên đài Thăng Long. Việc này khiến mọi người có hơi ngạc nhiên, dù sao thì trận chiến này, đối thủ của hắn chính là Viêm Long Tử, một trong Tam Tiểu Vương, hơn nữa, hắn ta còn nắm giữ Viêm Long Kim Thân Quyết.  

Đó chính là loại thân thể khủng bố mà đến kiếm ý Bán Bộ Thông Linh cũng không cách nào làm tổn thương. Viêm Long Tử mang trong mình một tia huyết mạch Viêm Long, gần như trở thành khắc tinh của tất cả kiếm khách.  

Hai người giao đấu, trong suy nghĩ của đại đa số người có mặt tại đây, phần thắng của Lâm Nhất không cao, thậm chí là rất thấp.  

Nghĩ đến ân oán giữa hai người bọn họ, mọi người đều cho rằng Lâm Nhất sẽ lo lắng về trận chiến này, thậm chí, có khả năng hắn sẽ chủ động nhận thua  

Nhưng không ai ngờ, hắn lại nhảy lên đài trước, thái độ không một chút sợ hãi, vẻ mặt bình tĩnh trước sau như một, khiến người ta có cảm giác dường như hắn không hề coi trọng Viêm Long Tử.  

“Đồ vô dụng, muốn chết lắm rồi hả?”  

Tại vị trí của Thiên Yêu Các, ánh mắt Viêm Long Tử lóe lên tia tức giận, hắn ta bỗng đứng bật dậy, ánh sáng lạnh trong mắt tuôn ra, mặt sa sầm, quát lạnh: “Lâm Nhất, ta đã từng nói nếu đụng phải ta, ngươi nhận thua thì coi như xong, bằng không, trận chiến ngày hôm nay, ngươi muốn chết cũng khó. Không khiến ngươi phải quỳ xuống đất xin tha, ta không phải là Viêm Long Tử”.  

Sắc mặt hắn ta cực kỳ dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ.  

Toàn thân tràn ngập sát ý lạnh lẽo như băng.  

Sát ý ẩn chứa trong từng câu chữ, mỗi một chữ đều tỏa khí lạnh, khiến những người có mặt tại đây không khỏi rùng mình một cái.  

“Lạnh quá!”  

“Sát ý thật đáng sợ! Xem ra Viêm Long Tử đã động sát tâm, hẳn là hắn ta hận thấu xương Lâm Nhất!”  

“Ha ha, trước đó hắn ta ba phen bốn bận bị Lâm Nhất làm bẽ mặt, thậm chí phải tự tát
vào mặt mình. Đường đường là một trong Tam Tiểu Vương, đã khi nào chật vật như thế, e rằng trận chiến này Lâm Nhất sẽ thê thảm”.  

“Thế nhưng đó là do Viêm Long Tử tự tìm mà, có điều, người này tính tình ngang ngược, đã quen mắt cao hơn đầu, vốn dĩ hắn ta cũng chẳng muốn nói lý với Lâm Nhất”.  

“Lâm Nhất ắt phải chết, hơn nữa còn có thể bị hắn ta làm nhục… Thật là khó mà!”  

Hai người còn chưa giao đấu mà mùi thuốc súng đã nồng nặc đến mức kinh khủng, bầu không khí tại hiện trường thoáng chốc trở nên rét buốt và cô đọng, tất cả đều bị sát khí đáng sợ của Viêm Long Tử hù dọa.  

Ầm!  

Sát ý sôi trào, thân hình Viêm Long Tử gồ lên, mạnh mẽ nhảy lên đài Thăng Long, nhìn chòng chọc vào Lâm Nhất và lạnh lùng nói: “Gan của ngươi đúng là lớn thật đấy, không nghe thấy lời của ta trước đó à? Kiếm khách vốn chỉ là một đám vô dụng, Quần Long Thịnh Yến trước đó không có bất kỳ kiếm khách nào tiến vào bảng 3, ta sẽ khiến ngươi phải hối hận vì đã xuất hiện trước mặt ta”.  

Không giống với tưởng tượng của mọi người, Lâm Nhất vẫn giữ thái độ bình thản, hắn cũng không cảm thấy trận chiến này có điểm gì là đặc biệt.  

Nếu như nhất định phải có thì có lẽ… sát ý trong lòng Lâm Nhất nặng hơn chút ít. Thù của Tử Điện Ma Long Điểu cũng nên báo rồi.  

Tay phải hắn từ từ nắm chặt chuôi kiếm, thản nhiên nói: “Ngươi không phải là người đầu tiên nói với ta lời này, những kẻ trước kia dám nói với ta như vậy… đều chết hết rồi!” 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện