Hắn ta cũng không muốn thua trong tay đối phương, kể cả Vũ Hạo Thiên muốn thắng hắn ta cũng phải trả giá thật lớn, huống hồ là Lâm Nhất, hắn ta không thể thua!
“Lôi Vân Toái Tinh Trảm!”
Lại thêm một tiếng hét rung trời, Triệu Vô Cực tiếp tục xáo trộn lôi vân, lần này hắn ta thôi phát đao ý đến cực hạn. Lôi vân cô đọng thành ánh lửa chói mắt, đao mang hạ xuống gần như chém hư không thành hai nửa.
“Vẫn tiếp tục à?”
Áo xanh tung bay, Lâm Nhất cầm kiếm Táng Hoa trong tay, dưới sự hỗ trợ của kiếm ý Bán Bộ Thông Linh, thân kiếm phát ra ánh sáng rực rỡ. Ý cảnh Triêu Dương Như Hoả của Bá Kiếm chậm rãi tản ra, nhất thời sau lưng hắn có mây trắng bất tận lượn sóng như biển cả, trên biển mây đột nhiên điên cuồng toát ra ánh lửa màu vàng.
Bùm!
Mặt trời nhảy ra từ sau lưng hắn, kiếm Táng Hoa trong tay toả kim quang mười trượng, đó là ánh sáng được biến từ mặt trời mới mọc thuần tuý.
Kim quang bừng lên, đối phương lao tới chém một đao, binh khí va chạm tạo ra vô số tia sáng, một màu vàng rực bao phủ khắp đất trời.
Răng rắc!
Đao quang vỡ vụn, Triệu Vô Cực hộc máu, lùi về sau liên tiếp mấy bước.
Trong mắt hắn ta tràn đầy khó tin, không ngờ mình lại thua đối phương khi đã liều mạng như thế. Không chỉ bị áp chế về sức mạnh, ngay cả ý cảnh của sát chiêu cũng hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Bá Kiếm, Hoành Đoạn Thái A!
Sau khi đẩy lui đối phương, Lâm Nhất cầm kiếm Táng Hoa bằng hai tay, lại chém một nhát.
Soạt!
Khi đầu và đuôi kiếm quang nối với nhau,
một vầng trăng tròn lập tức nở rộ, Triệu Vô Cực không kịp né tránh nên bị chém trúng ngực, máu phun ra như suối từ vết thương dữ tợn.
Nếu chậm thêm chút nữa, có thể hắn ta sẽ bị chém thành hai nửa.
Lâm Nhất giẫm mạnh xuống đất rồi bay lên không trung, hắn cầm kiếm bằng một tay, mái tóc dài tung bay theo gió.
Dưới sự hỗ trợ của kiếm ý Bán Bộ Thông Linh, vầng trăng tròn kia bóng loáng như gương, hồi lâu sau vẫn chưa biến mất.
Lâm Nhất trông như bay ra từ trong mặt trăng, có phong thái của một tiên nhân. Khuôn mặt tuấn tú càng thêm nổi bật khi được ánh trăng chiếu rọi, áo xanh phủ thêm một lớp ánh trăng, ngay cả mái tóc dài cũng như dính một lớp ánh sáng bạc.
“Ngươi thua rồi”.
Lâm Nhất nhìn Triệu Vô Cực trên mặt đất, bình tĩnh lên tiếng.
Đối phương rất mạnh, ý chí Lôi Vân dung hợp càng đáng sợ hơn, tiếc là sau khi hắn thi triển kiếm ý Bán Bộ Thông Linh, mọi thứ đều không có ý nghĩa.
Có lẽ Triệu Vô Cực đã hiểu lầm, hắn ta được chứng kiến kiếm ý Bán Bộ Thông Linh của Phương Hàn Lạc và cảm thấy nó bình thường, còn cơ hội.
Rõ ràng hắn ta đã lầm, lầm to là đằng khác.