Chương Nhạc nhìn ra được thực lực hiện tại của Lâm Nhất có lẽ đã luyện hóa được dung nham chi tâm bát phẩm, bằng không căn bản không thể một kích đánh chết Diễm Vĩ Lang được.
Nếu đi cùng với hắn thì trong Thanh Dương Giới ít nhất cũng bảo đảm được tính mạng.
Sắc mặt Lâm Nhất khó xử: "Ta vẫn có chút phiền phức bên người, e là không thể đi cùng với Chương đại ca. Có điều nhắc tới Thanh Dương Giới, trong di tích Viễn Cổ thì vẫn có thể hỗ trợ phối hợp với nhau một phen".
"Ngươi nhắc đến cái này ta lại nhớ ra, sau khi ngươi rơi vào hố dung nham đã có người của Huyết Vân Môn tới", Chương Nhạc đột nhiên nhớ ra một chuyện, trầm giọng nói.
"Huyết Vân Môn?"
"Không sai, đều là cao thủ ngũ khiếu, cầm bức họa của ngươi hỏi chúng ta có gặp qua không. Lúc đó mọi người đều vô cùng kinh ngạc, không ngờ ngươi lại bị ban lệnh truy sát Huyết Sắc, nhưng vẫn thành thật nói với ngươi, đám người đó có thể đều tưởng ngươi đã chết rồi".
Advertisement
Nghe vậy, trong lòng Lâm Nhất không khỏi cười khẩy một tiếng.
Người của Huyết Vân Môn bám dai như đỉa, lại lục soát đến tận núi Thiên Hỏa hẻo lánh này.
Xem ra, vẫn không nên coi thường thực lực của họ rồi.
"Đa tạ Chương đại ca cho biết, nếu như không có việc gì thì chúng ta chia tay ở đây nhé".
Advertisement
"Việc nhỏ thôi mà".
Sưu!
Dứt lời, Lâm Nhất bay lên hạ xuống mấy cái rồi biến mất khỏi tầm mắt của Chương Nhạc.
Chương Nhạc mặt nở nụ cười, bất kể thế nào vị Lâm huynh đệ này vẫn còn sống, cũng coi như là một chuyện đáng vui rồi.
Lúc đó tưởng hắn đã chết, Chương Nhạc đúng là đã bị suy sụp mất một trận.
Nhìn lại con Diễm Vĩ Lang xương cốt bên trong bị vỡ tan nằm chết trên mặt đất, Chương Nhạc lại âm thầm kinh hãi.
"Dung nham chi tâm bát phẩm thật sự cường đại, thực lực của Lâm huynh đệ đúng là càng ngày càng thâm sâu không lường được".
Thực lực của Lâm Nhất quả thực tăng lên không ít, nhưng Chương Nhạc lại đoán sai việc này.
Bất kể là Thuần Dương Công đạt đến bước cương nhu tịnh tề, hay là Long Hổ Sinh Uy sánh ngang được với khí thế của Tiên Thiên thất khiếu, đều giúp thực lực của hắn tăng lên mãnh liệt.
Nhưng những thứ này không phải nhờ vào dung nham chi tâm, mà là dựa vào một quả Long Vân cơ duyên trùng hợp.
Dãy núi Thiên Chập rộng lớn, tại một ngọn núi.
Lâm Nhất sau khi nói chuyện xong với Chương Nhạc vẫn chưa rời đi.
"Huyết Vân Môn đúng thật không chết không xong, vừa hay, nếu đã cho rằng ta chết rồi, vậy thì nhân thời gian này để luyện hóa dung nham chi tâm bát phẩm đi, đến lúc đó cho bọn họ thêm một bất ngờ nữa!"
Vốn sau khi ra ngoài đã định luyện hóa dung nham chi tâm, tiếp cận Viêm Ma Chiến Thể, nhưng bất đắc dĩ, không dưng lại chọc vào Mai Tử Họa, nuốt mất Long Vân quả mà đối phương đã lên kế hoạch từ lâu.
Dưới tình trạng bất đắc dĩ mới phải bức ép luyện hóa Long Vân quả, nhưng lại mang tới cho hắn một cơ duyên khác.
"Cương Nhu Tịnh Tề đúng là mạnh thật!"
Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên thần sắc hưng phấn, kích động không thôi.
Nếu là trước đây, hắn chắc chắn không thể một chưởng đánh chết Diễm Vĩ Lang, cùng lắm chỉ trọng thương, nhưng hiện tại con Diễm Vĩ Lang đó sau khi chịu một kích của hắn, bên ngoài thì không có gì, nhưng nội tạng xương cốt bên trong đều đã bị nhu kình tràn đầy không tan chấn vỡ toàn bộ.
"Nhưng nói tới
cũng kỳ lạ, trên dãy núi Thiên Chập này một chút động tĩnh cũng không có, lẽ nào Mai Tử Họa không thông báo cho tông môn ư?"
Theo lý mà nói, đối phương có lẽ thẹn quá hóa giận mà thông báo cho cao thủ trong tông môn tới dãy núi Thiên Chập để bắt hắn mới phải.
"Kệ đi, nếu đã không tới thì ta cũng chẳng buồn bận tâm".
Không hiểu rõ ý đồ của đối phương, Lâm Nhất lắc đầu không nghĩ nữa, thần sắc thận trọng lấy ra dung nham chi tâm bát phẩm.
Long Vân quả so với dung nham chi tâm bát phẩm này thì chẳng qua chỉ là món khai vị mà thôi.
Dung nham chi tâm bát phẩm tám trăm năm khó gặp một lần.
Đối với võ giả cảnh giới Tiên Thiên thuộc tính hỏa thì quả thực là thần vật trời ban, có tác dụng vô cùng kỳ diệu.
Đối với Lâm Nhất mà nói thì lại càng là bảo vật nòng cốt dùng để luyện hóa Viêm Ma Chiến Thể, tạo nên thân thể mạnh mẽ!
"Vì ngươi mà ta suýt chết trong tay lão giả áo tang, nên tuyệt đối đừng làm ta thất vọng!"
Nhìn ngọn huyết diệm cháy rực trong lòng bàn tay, ánh mắt Lâm Nhất tràn ngập kỳ vọng. Rồi hắn khoanh chân ngồi xuống, hai tay đan xen, đặt dung nham chi tâm vào trong.
Ầm!
Tiên Thiên Thuần Dương Công đỉnh phong viên mãn vừa vận chuyển, linh lực thiên địa cuồn cuộn bàng bạc trong dung nham chi tâm tựa như đại dương mênh mông, từ trên đỉnh đầu Lâm Nhất chảy vào trong cơ thể.
Lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch trong cơ thể lập tức tiếp nhận áp lực vô cùng khổng lồ.
Vào khoảnh khắc này, gần như sắp đè sập nội tạng của Lâm Nhất.
Tiếp theo, sóng nhiệt mênh mông tùy ý hoành hành trong cơ thể, tấn công loạn xạ, thình thịch, Lâm Nhất mấy lần muốn thổ huyết.
"Mạnh quá!"
Sự kh ủng bố của dung nham chi tâm bát phẩm mạnh một cách không ngờ.
Trong lúc hoảng loạn, Lâm Nhất nhanh chóng vận chuyển tâm pháp Lôi Viêm Chiến Thể, dẫn hướng đến tứ chi bách hài, rèn luyện thân thể.
Ầm ầm ầm!
Khi vận chuyển tâm pháp Lôi Viêm Chiến Thể, toàn thân Lâm Nhất xương cốt giống như lôi đình ầm ầm bạo vang.
Trên dưới toàn thân tản phát ra khi tức vô cùng kinh người, cùng hội tụ trên đỉnh núi này.
Uy lực của Viêm Ma từng chút một lắng đọng lại trên người hắn.
Áp lực của lục phủ ngũ tạng nhanh chóng giảm đi rất nhiều, dưới sự khống chế của tâm pháp Lôi Viêm Chiến Thể, dung nham chi tâm bát phẩm rèn luyện từ trong ra ngoài tứ chi bách hài.