*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một lúc sau, đợi khi Tử Điện Ma Long Điểu bình phục lại, khí tức trên người nó trở nên cực kỳ yếu ớt.
"Xin lỗi, thật sự đã quá lâu rồi, giới hạn hồi ức của ta chỉ có thế thôi".
Tử Điện Ma Long Điểu khàn giọng nói, những trí nhớ vụn vặt về Thái Cổ với nó mà nói là chuyện hết sức kinh khủng. Bởi vì Lâm Nhất đã cứu mạng nó, nó mới không tính toán, chỉ là thật sự đã quá lâu, không cách nào nhớ lại được những thông tin hoàn chỉnh.
Thanh Long Thần Tổ!
Trong lòng Lâm Nhất vô cùng chấn động, người này vẫn còn tồn tại hay không, sau kết cục của thời đại Thái Cổ, thời kỳ Thượng Cổ Thịnh thế Hoàng kim vì sao lại bị hủy diệt?
Hắn có quá nhiều thắc mắc, nhưng cũng không tiếp tục truy hỏi, Tử Điện Ma Long Điểu đã đến giới hạn. Trí nhớ của nó cũng rất mơ hồ, chưa chắc có thể cho mình câu trả lời.
"Ngựa Huyết Long thức tỉnh chưa?"
Lâm Nhất hỏi tới chuyện quan trọng nhất trong chuyến đi này.
"Đã thức tỉnh rồi. Có điều, thật có lỗi..", Tử Điện Ma Long Điểu ngập ngừng mở miệng, hình như có e ngại gì đó.
"Thức tỉnh rồi? Ở đâu?"
Lâm Nhất vui mừng khôn xiết, không nhận ra được sự khác thường trong đó.
Ngựa Huyết Long đã thức tỉnh!
Đối với Lâm Nhất mà nói, những bí mật về Thanh Long Thần Tổ kia rất quý báu, hắn đã nợ tên ngốc kia quá nhiều.
Cũng không biết là sau khi phá kén thành bướm thì bộ dáng đã có thay đổi gì.
Thậm chí Lâm Nhất có hơi căng thẳng, nếu như đối phương không còn nhớ
mình, hoặc là mình không còn nhận ra đối phương thì phiền phức lắm.
"Nó ở trong đỉnh Hỏa Diệm".
Tử Điện Ma Long Điểu quay lại nhìn về phía ba đỉnh Hỏa Diệm Sơn kia.
Lâm Nhất nhìn theo tầm mắt của Tử Điện Ma Long Điểu, hắn cũng có xa lạ gì với ngọn núi kia, ở nơi đó hắn đã thu hoạch quả Long Diệm cực phẩm được hỏa luyện ba ngàn năm. Ngoại trừ quả Long Viêm ra, mỗi một ngọn núi đều có vô số thiên tài địa bảo, mảnh đất này đã ngập trong máu Viêm Long, là một bảo địa tuyệt vời.
Nhưng đây cũng là một khu vực cấm, ý chí Hoả Diễm kinh khủng tràn ngập mỗi một ngóc ngách, ngay cả Tử Điện Ma Long Điểu cũng không dám bước vào.
Nếu không phải Lâm Nhất nắm giữ kiếm ý Thông Linh, tuyệt đối sẽ không dám đặt chân đến, ngựa Huyết Long vừa thức tỉnh đã vào được đó, quả thực có hơi dọa người.
Thật sự ở bên trong sao?
Lâm Nhất cũng không chắc lắm, một hồi lâu sau, mới huýt một tiếng sáo dài.
Nếu ngựa Huyết Long thật sự đang ở trong đó, nó rất quen thuộc với tiếng hú của hắn, sau khi nghe nó nhất định sẽ đáp lại. Nếu không đáp lại, dù ngựa Huyết Long thật sự ở trong đó thì có lẽ nó đã quên mất mọi chuyện trong quá khứ.