Lâm Nhất nhíu mày, hắn cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ trên người Vũ Hạo Thiên, nhưng cũng không chủ động nhắc đến.
Đến lúc này, trong Thập Cường của Nam Vực, ngoại trừ Triệu Vô Cực thì tất cả đều đã có mặt đông đủ, mọi người đều có ý nghĩ riêng của mình.
Lúc này, một con yêu thú loại phi cầm toàn thân vàng chói chở theo một ông lão mặc phục sức của Thánh Minh phá vỡ tầng mây, lao xuống nhanh như chớp, phút chốc đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Sắc mặt cả đám lập tức trở nên nghiêm túc, không ai lên tiếng.
“Triệu Vô Cực không chết, tuy nhiên tu vi đã bị phế, Tử Lôi Tông quyết định từ bỏ cơ hội lần này”, ông lão áo đen thản nhiên nói.
Mọi người nhìn về phía Lâm Nhất với ánh mắt kinh ngạc, chỉ một kích mà đã hoàn toàn phế bỏ Triệu Vô Cực.
“Lão phu tên Thanh Đồ, lần này ta sẽ dẫn mọi người đến núi Huyền Hoàng, đi thôi”.
Ông lão áo đen nhìn mọi người một lượt rồi giới thiệu bản thân.
Vèo!
Mấy người Lâm Nhất bay vọt lên trời, lần lượt đáp xuống lưng yêu thú loại phi cầm, so với tưởng tượng của bọn họ, trên này còn rộng lớn hơn rất nhiều.
“Đi thôi!”
Thanh Đồ trưởng lão ngồi trên đầu yêu thú phi cầm, khẽ vỗ một cái, yêu thú lập tức vỗ cánh.
Yêu thú phi cầm mà bọn họ đang cưỡi là Kim Huyền Điểu, tốc độ phi hành cực kỳ nhanh, trong lúc phi hành, tất cả lông vũ của nó đều có linh văn bắn ra, đó là linh văn trời sinh, khi linh văn bắn ra, có hào quang bộc phát, ngưng kết thành một trận pháp khá là phức tạp bao bọc khắp toàn thân nó.
Ở hai cánh, trận pháp không ngừng vận chuyển, dường như đang cắn nuốt linh khí thuộc tính phong trong thiên địa, cực kỳ huyền ảo.
Trên đường, Thanh Đồ trưởng lão giảng giải kỹ càng quy tắc tuyển chọn cho tất cả mọi người, đồng thời giới thiệu đôi chút về các ngoại vực khác.
Núi Huyền Hoàng, có thể nói là
Thánh Sơn của Huyền Hoàng giới, rộng lớn hùng vĩ, vô cùng thần bí.
Dưới chân núi Huyền Hoàng có một tòa thành tên là Cô Hà, không thể tùy tiện đặt chân vào lãnh địa của núi Huyền Hoàng, nhưng thành Cô Hà thì lại khá là náo nhiệt, có thể xem như thành trì phồn hoa nhất Huyền Hoàng giới.
Mục đích chuyến đi lần này chính là thành Cô Hà, mọi người sẽ nghỉ chân trong thành vài ngày rồi mới tham gia khảo nghiệm tuyển chọn.
Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Nhất nghe nói ngoài Nam Vực, Huyền Hoàng Giới còn có Bắc Lăng Vực, Tây Sơn Vực, Đông La Vực và Huyền Vực. Ngũ vực Huyền Hoàng lấy Huyền Vực đứng đầu, Nam Vực đứng cuối, giữa bốn vực khác không chênh lệch nhau quá nhiều, còn Nam Vực thì đang dần suy vong theo năm tháng.
Nó đã sắp bị lãng quên, còn được gọi là vùng đất bị vứt bỏ.
Theo lời Thanh Đồ trưởng lão, các nhân tài kiệt xuất bảng Long Vân của những ngoại vực khác cũng có thực lực mạnh hơn đợt trước, đặc biệt là những người đứng đầu bảng của các vực, họ không thua kém Lâm Nhất chút nào, thậm chí còn mạnh hơn!
Cuộc tuyển chọn lần này chắc chắn sẽ rất kịch liệt, kể cả Lâm Nhất cũng chưa chắc có thể thông qua khảo hạch và giành được vị trí cuối cùng.
Sắc mặt của mấy người đều trở nên nặng nề, tám vị trí, nếu quán quân bảng mỗi vực đều chiếm một vị trí thì chỉ để lại cho họ ba vị trí.