*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau lưng Lâm Nhất, Thương Long mười trượng hiện thân, toàn thân lóng lánh lân phiến, không ngừng phát ra điện quang đùng đùng, cuồng phong vờn quanh long trảo, trong mắt rồng bắn ra kiếm quang sáng chói.
Thương Long Bất Diệt, Bất Diệt Thương Long!
Ầm!
Khi kiếm uy lên đến đỉnh cao, Lâm Nhất hùng hổ chém ra một kiếm, trường kiếm huyết quang hung hiểm của đối phương trực tiếp bị chém thành mảnh vụn.
Cạch… cạch… cạch…
Kiếm quang vỡ vụn bắn tung tóe, lập tức đâm xuyên qua vách tường của cung điện cổ xưa.
Kiếm bị hủy rồi sao?
Cảnh tượng như thế không chỉ khiến Lâm Nhất cảm thấy ngạc nhiên mà rất nhiều võ giả trên đỉnh núi Huyền Hoàng cũng lộ vẻ kinh ngạc. Chỉ có người của Đông La Vực là cười khẩy không thôi, bọn họ chẳng chút để tâm, bởi lẽ, đối với những người này thì trò hay chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Ầm!
Bội kiếm bị chém vỡ, nhưng Diêm Ma lại nhe răng cười. Khí tức của hắn ta gần như một lần nữa trở nên thô bạo mà điên cuồng, hai mắt lóe lên huyết quang, cuối cùng, huyết quang ngưng tụ thành một ngọn lửa máu, trông như con mắt phát ra ánh sáng, rồi nó chồng lên con ngươi của hắn ta.
Trong mắt bỗng xuất hiện thêm một con ngươi, Huyết Diễm Trùng Mâu!
Ngay khi Huyết Diễm Trùng Mâu xuất hiện, trên đỉnh núi Huyền Hoàng lập tức vang lên vô số tiếng kinh hô. Những người trước đó vẫn chưa rõ vấn đề giờ đã thay đổi sắc mặt.
“Huyết Diễm Trùng Mâu, đây là tiêu chí tu luyện ý chí Giết Chóc đến cấp hai, tên này thật sự đã tu luyện ý chí Giết Chóc đến cảnh giới khủng bố như vậy khi còn chưa đến Thiên Phách, chẳng lẽ hắn không sợ bị Giết Chóc phản phệ sao?”, sắc mặt Thanh Đồ trưởng lão trở nên nghiêm túc, thấp giọng nỉ non.
Trong cung điện cổ xưa mà trống trải.
Huyết diễm và đôi mắt Diêm Ma dung hợp, kiếm ý trên người hắn ta hoàn toàn bị
khí tức giết chóc che phủ, ý chí Giết Chóc khủng bố tràn ngập khắp đại điện, mùi máu tươi tanh tưởi lan ra, khí tức giết chóc di động trong không khí hệt như máu tươi đang chảy tràn.
Lúc này, sắc mặt Lâm Nhất cũng có một chút thay đổi, dần dần trở nên nghiêm túc.
Quả nhiên Huyền Hoàng Giới là nơi ngọa hổ tàng long, người đứng đầu bảng ngoại vực không thể xem thường. Tên Diêm Ma của Đông La Vực này thật sự có chỗ đáng sợ.
“Thấy lạ lắm à, đối với ngươi, kiếm là sinh mạng, nhưng với ta, kiếm chỉ là một công cụ để giết chóc mà thôi. Nếu bàn về tạo nghệ kiếm đạo, ta có thúc ngựa cũng kém xa ngươi, thậm chí không đến một phần mười. Người là kỳ tài duy nhất nắm giữ kiếm ý Thông Linh khi còn chưa đến Thiên Phách trong Huyền Hoàng giới, mà ta, ta là người duy nhất nắm giữ ý chí Giết Chóc cấp hai”.
Giờ phút này, trong mắt Diêm Ma có huyết diễm quanh quẩn, hắn ta nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất, ánh mắt dường như mang theo một loại ma lực quái dị.
Lâm Nhất có cảm giác máu huyết toàn thân trở nên điên cuồng, sát ý trong cơ thể hắn thoáng có xu thế không thể khống chế, trong mắt vằn vện tơ máu, ánh mắt dần trở nên khát máu.
“Xuống địa ngục đi thôi!”
Nhìn thấy cảnh này, Diêm Ma cười điên dại, hắn ta không cho Lâm Nhất có quá nhiều thời gian phản ứng, liền vung tay đánh ra một chưởng.
Ầm!