Không đợi Lâm Nhất cất kiếm Táng Hoa vào vỏ đã có một cái bóng nhảy ra từ bên cạnh hắn, kéo túi trữ vật của sáu người trên mặt đất xuống.
Mọi người sáng mắt lên, là con long miêu kia!
Ngựa Huyết Long ngậm một đống túi trữ vật cười hì hì đi tới trước mặt Lâm Nhất. Sau khi tu luyện công pháp chí thánh của Yêu tộc, con ngựa ngốc này đã trở nên ranh ma hơn rất nhiều, lúc đánh nhau không thấy nó đâu, đến khi thu bảo bối thì nó còn nhanh hơn cả hắn.
May mà nó còn biết ai là đại ca, không tự ý mở ra xem trước.
Thấy nó gian xảo nhìn mình, Lâm Nhất khẽ gật đầu, ngựa Huyết Long cười khúc khích rồi lần lượt đổ mấy chiếc túi trữ vật ra.
Soạt!
Mỗi chiếc túi trữ vật đều chứa mấy nghìn viên đan Tinh Nguyên toả khí tinh nguyên, nhìn mà mê. Ngoại trừ đan Tinh Nguyên còn có một đống bảo bối hỗn tạp, nhưng không có bí tịch Hỏa Vân Phần Thiên Thủ.
“Còn hai cái nữa”.
Lâm Nhất nhìn về phía thi thể của Đường Nham và Nam Cung Hạ.
Ngựa Huyết Long nhẹ nhàng bật nhảy lên đã tới bên cạnh thi thể Đường Nham, giật túi trữ vật xuống rồi ném qua.
Rầm rầm!
Kết quả rất bất ngờ, một lượng lớn đan Tinh Nguyên mất một lúc lâu mới đổ ra hết, nhìn lướt qua phải ít nhất hai vạn viên, khí tinh nguyên dồi dào quanh quẩn bên nhau gần như hoá thành thực thể.
Những võ giả khác trên quảng trường hoàn toàn sững sờ, theo bản năng nuốt nước bọt.
Ngay cả Vũ Hạo Thiên cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ đám người Hoả Vân giới này lại bóc lột nhiều đan Tinh
Nguyên như vậy.
Vẫn chưa hết, khi ngựa Huyết Long đổ túi trữ vật của Nam Cung Hạ ra, tất cả mọi người trên quảng trường không thể giữ bình tĩnh nữa.
Gần mười vạn viên đan Tinh Nguyên chất thành một ngọn núi nhỏ, khí tinh nguyên dồi dào hoàn toàn ngưng thành thực thể, biến thành linh vụ lượn lờ phát ra ánh sáng lấp lánh.
“Mẹ nó!”
“Đám người Hoả Vân giới này thật đáng sợ, không ngờ họ lại vơ vét nhiều đan Tinh Nguyên như thế”.
Rất nhiều người kinh ngạc về số lượng đan Tinh Nguyên, ai cũng trố mắt nhìn qua nhìn lại giữa Lâm Nhất và đan Tinh Nguyên.
Hiện tại tất cả số đan Tinh Nguyên này đều là của một mình Lâm Nhất.
Không chỉ thế, ngay cả đống bảo bối của đám người Hoả Vân giới này cũng thuộc về một mình Lâm Nhất.
Thu hoạch này không thể tưởng tượng nổi.
Ngựa Huyết Long cười hì hì, vùi đầu chọn lựa trong đống đan Tinh Nguyên, thỉnh thoảng ngậm một viên vào miệng.
Rắc rắc rắc!
Một con ngựa nhỏ xíu lại ăn đan Tinh Nguyên như xào đậu, ăn nhiều đến mức đáng sợ.
Ngựa Huyết Long tìm được một miếng ngọc giản phát sáng, kiểm tra sơ qua rồi ném về phía Lâm Nhất.