Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 317


trước sau

Ông già gầy gò giận đến nói không nên lời.

Dáng vẻ cười như không cười của Lâm Nhất càng khiến vẻ mặt ông ta trở nên khó coi hơn. Ông ta dụ dỗ Lâm Nhất như một kẻ ngốc, kết quả loanh quanh một hồi thì lại biến mình thành trò cười.

“Súc sinh, ngươi đợi đấy cho ta!”

Ông già gầy gò giận đến cả người run lên, nhưng hiện tại ông ta không rảnh gây rắc rối cho Lâm Nhất, ông ta đang nóng ruột muốn có được viên Huyền đan đó.

Ầm.

Ông ta vừa dứt lời thì một luồng khí thế đáng sợ từ trên người bộc phát ra, tu vi thâm hậu vừa toát ra thì ai nấy cũng thốt lên đầy kinh ngạc.

Một ông già trông có vẻ yếu ớt mà khí tức trên người lại cực kì thâm hậu.

Mạnh hơn nhiều so với một người tu vi Tiên Thiên lục khiếu, việc này khiến mọi người đều rất ngạc nhiên, có thực lực mạnh như thế mà lại còn muốn để Lâm Nhất dẫn đầu.

Ông già gầy gò lướt người, mang theo khí thế cực mạnh, xông thẳng lê n đỉnh núi.

Vù, vù, vù.

Advertisement

Mấy con Hắc Hỏa Nha xông về phía ông ta, kết quả là khi vẫn chưa tiến lại gần thì chúng đã bị khí thế của ông ta làm nổ tung như những đóa hoa máu, nở ra trên không trung.

“Không ngờ thực lực của lão ta lại đáng sợ như thế, suýt chút là bị lão lừa rồi”.

“Giấu cũng kỹ thật đấy”.

Mặt người đàn ông lực lưỡng mặc chiến giáp khắp người và người trung niên áo xanh hơi biến sắc, họ liếc về phía Lâm Nhất và cùng thầm cảm thấy kinh ngạc, chỉ e là thiếu niên đó đã nhìn ra được sự ngụy trang của đối phương từ sớm rồi.

Cũng không thể xem thường hắn được!

Giết.

Advertisement

Rất nhanh sau đó, người đàn ông lực lưỡng mặc áo giáp và người trung niên áo xanh nối đuôi nhau đánh lê n đỉnh núi.

Soạt, soạt!

Rất nhiều võ giả Tiên Thiên không thể kiềm chế được nữa, mặc dù biết rõ rất nguy hiểm nhưng vẫn cắn răng liều mình xông lên.

Không gian trên đỉnh núi lại một nữa trở nên hỗn loạn.

Âm thanh giết chóc tàn khốc còn đáng sợ hơn cả trận chiến trước, mọi người đều biết bây giờ đã là cơ hội cuối cùng rồi.

Ai cũng muốn thử một lần, nhưng chỉ trong chớp mắt đã có rất nhiều võ giả Tiên Thiên bỏ mạng.

Những người còn lại sợ đến tim đập chân run, nếu không rút lui ngay thì su đó sẽ khó mà rời khỏi được nữa.

Người thật sự có thể điên cuồng xông vào giữa sự tấn công của đám quạ đó đều có ba người mà Lâm Nhất e dè trước đó.

Ông già gầy gò thích thể hiện, một mình xông lên trước, tiến lại gần xác chết khổng lồ của Tử Điện Ma Long Viên.

Nhưng dù cho là như vậy thì ông già gầy gò vẫn không dám lỗ m ãng.

Với cơ thể của ông ta, chỉ cần bị trúng hai, ba đòn của Hắc Hỏa Nha thì sẽ bị trọng thương ngay.

Đương nhiên, với khí thế mạnh mẽ như thế của ông ta,

Hắc Hỏa Nha muốn làm hại đến ông ta cũng không phải là chuyện dễ.

Quạc! Quạc!

Hắc Hỏa Nha từ khắp nơi không ngừng phóng đến như những mũi tên.

Ông già gầy gò dùng hết sức, xuất chưởng với vẻ mặt lạnh lùng, mỗi một chưởng đánh ra đều khiến cho rất nhiều Hắc Hỏa Nha bị đánh chết.

Cú chưởng mang theo linh nguyên, thâm hậu đến mức khiến người ta cảm thấy đáng sợ, mỗi đòn tấn công đều có sức mạnh như sấm sét.

Đột nhiên, trước mắt ông ta sáng lên.

Cách đó một trăm mét, từ lồ ng ngực Tử Điện Ma Long Viên, Huyền đan phát ra tia lửa điện màu tím, toát lên khí tức cực mạnh khiến ai cũng khiếp sợ.

Tiếng tia lửa điện không ngừng vang lên, dường như bên trong có yêu hồn đang gào thét, có vẻ rất hung dữ và đáng sợ.

“Huyền đan đã là của ta rồi”.

Mặt ông già gầy gò hớn hở, ông ta búng người lên không, hướng về phía tia lửa điện màu tím đó.

“Không đơn giản vậy đâu”.

Hai bóng người cũng đồng thời xông qua theo, chính là người đàn ông lực lưỡng mặc áo giáp và người trung niên mặc áo xanh đang theo sát phía sau.

“Muốn chết à? Đại Ma Viên Trảo”.

Khuôn mặt của ông già gầy gò trở nên đáng sợ, cánh tay đột nhiên yêu hóa, to như cánh tay của Ma Viên, thậm chí còn mọc ra rất nhiều lông, ngón tay bén và sắc nhọn vô cùng.

Khí thế đáng sợ bao trùm, người đàn ông lực lưỡng mặc áo giáp và người trung niên áo xanh đều mặt mày biến sắc.

Đến khi Ma Viên Trảo hoàn toàn yêu hóa đánh xuống thì hai người họ đều nôn ra máu, không ngờ liên thủ
mà vẫn không đỡ được đòn này.

Thịch, thịch, thịch!

Hai người họ liên tục lùi về sau mấy bước, mặt mày trắng bệch. Họ nhìn thấy cánh tay bị yêu hóa đó thì hiểu ra, hóa ra võ kĩ của ông già gầy gò này có liên quan đến Ma Viên.

Đối với ông ta, nếu như có được Huyền đan của Tử Điện Ma Long Viên thì bản thân ông ta sẽ đạt được sự hỗ trợ rất lớn.

Hèn gì ông ta lại muốn có được nó đến thế.

“Cút ra xa hết cho lão phu”.

Ông già gầy gò lạnh lùng hét lên, vẻ mặt ông ta rất hung dữ, giống như yêu thú vậy. Chỉ nhìn một cái thôi mà đã có thể khiến cho người đàn ông lực lưỡng mặc áo giáp và người trung niên mặc áo xanh phải cảm thấy khiếp sợ.

“Tiêu rồi, Huyền đan sắp bị lấy đi rồi”.

“Lão ta có thực lực mạnh như thế mà lại dụ dỗ Lâm Nhất dẫn đầu, hiểm ác quá mà”.

“Có thể công pháp đó của ông ta có tác dụng phụ nên không muốn mạo hiểm sử dụng, chỉ vồ một cái là có thể làm hai Tiên Thiên ngũ khiếu bị thương nặng thì có vẻ mạnh quá mức bình thường rồi”.

“Bực mình thật, không ngờ Huyền Đan lại bị một tên bỉ ổi như thế cướp đi mất”.

Các võ giả Tiên Thiên trên đỉnh núi nhìn thấy ông già gầy gò thi triển uy thế đáng sợ như vậy đánh bại người trung niên áo xanh và người đàn ông lực lưỡng áo giáp để giành Huyền đan, họ tức giận không thôi.

Ầm!

Chính vào lúc đó, một tiếng nổ lớn vang lên, hai cánh tay Lâm Nhất giật mạnh.

Hộp kiếm trên lưng hắn bay lên không, phóng về phía trước mặt hắn.

Tiên Thiên Thuần Dương Công.

Ngọn lửa màu vàng kim trong cơ thể lập tức bùng lên cuồn cuộn, linh khí Tiên Thiên bá đạo lập tức bao trùm lấy cả người Lâm Nhất.

Mái tóc dài của hắn bay lên trong gió, lúc này, khuôn mặt tuấn tú của người thanh niên tràn ngập sự tự tin, tài năng được bộc lộ ra hết.

Quyền kiếm hợp nhất.

Lâm Nhất dường như không hề suy nghĩ gì nhiều mà kết hợp tia kiếm quang của võ hồn cổ kiếm theo bên cạnh với linh nguyên thuần dương viên mãn đỉnh phong và xuất chiêu ngay.

Bụp!

Quyền mang rơi đúng ngay lên hộp kiếm cổ, phát ra âm thanh rền trời, giống như tiếng sấm nổ.

Hộp kiếm nặng bay ra như một cây cột gỗ.

Bụp, bụp, bụp.

Tất cả những nơi mà nó đi qua, không trung đều đột ngột nở ra những bông hoa máu rực rỡ, đấy là những con Hắc Hỏa Nha bị tông trúng, nổ banh xác ngay tại chỗ, thế như chẻ tre.

Tiếng ù ù nhức óc vút trong không gian, hộp kiếm cổ phóng thẳng về phía ông già gầy gò.

Cảnh tượng ngay sau đó khiến tất cả mọi người đều ngây ra, thi nhau chậc lưỡi, không ngờ Lâm Nhất lại ra tay vào lúc này.

“Được lắm nhóc ranh”.

Người trung niên áo xanh và người đàn ông lực lưỡng áo giáp thì tỏ vẻ vui mừng, mắt sáng rỡ lên.

Ông già gầy gò quay lại nhìn thì giật mình.

Đối phương chọn thời điểm ác thật, chỉ cần ông ta còn dám tiếp tục giành Tử Điện Huyền đan thì nhất định sẽ bị hộp kiếm cổ đánh trúng.

Nhưng nếu như lui ra thì nhất định hai người bên người đàn ông lực lưỡng mặc áo giáp đang lăm le ở cách đó không xa sẽ nhân cơ hội giành lấy Huyền đan.

Tiếng hộp kiếm vút trong không gian ù ù nhức tai giống như một lá bùa đòi mạng, khiến ông già gầy gò như bị giày vò đến cực điểm.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện