Có lẽ bọn họ vẫn chưa thấy được cảnh tượng Lâm Nhất giết chết Phong Huyền, sát phạt quyết đoán như thế, cả hắn ta cũng cảm thấy lạnh cả người.
Lén nhìn sang mấy lần, phát hiện vẻ mặt Lâm Nhất vẫn thế, không hề thay đổi thì hắn ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Nếu thanh niên này mà nổi giận, thì người của Hiên Vân giới chưa chắc đã đủ bản lãnh để ngăn cản.
Nửa ngày sau.
Đoàn người đã đến rất gần sơn mạch Hỏa Vũ, bởi vì Nhật Diệu Chi Linh, nên nơi này đã sớm trở nên náo nhiệt.
Sơn mạch này vô cùng rộng lớn, có thể nói nó chính là sơn mạch đầu tiên của Nhật Diệu Chi Địa.
Trước khi phát hiện thành Hỏa Vũ, nơi này có chút náo nhiệt, có ngường xuyên đến đây săn bắt yêu thú. Nhân tài yêu nghiệt bỏ mạng trong này cũng không ít.
Thế nhưng đám yêu thú trong núi rừng này chẳng là cái thá gì khi đứng trước mặt đám Lâm Nhất.
Thậm chí đám người Tần Phong còn chẳng cần ra tay, chỉ cần một đám nhân tài có tư cách độ kiếp mà Liễu Vân dẫn theo thôi đã dễ dàng giải quyết hết.
Đám người kia có vẻ khá hào hứng với thứ này, nhất là khi lấy được yêu hạch thì họ lại càng kích động.
Lâm Nhất không mấy hứng thú, hắn chỉ quan tâm đến đóa cúc vạn thọ phát sáng trong thành Hỏa Vũ mà thôi, nó có mối quan hệ trực tiếp với việc Táng Hoa có thể trở thành một món vũ khí hay không.
Tuy roi Tử Diễm Lôi Hoàng là món đạo khí tuyệt đỉnh, nhưng khi sử dụng lại rất khó khăn, không thể thuận buồm xuôi gió. Đạo khí đó có sức mạnh quá lớn, một khi tùy tiện lấy ra, có thể dễ dàng dính phải thị phi không đáng.
Dù là đám Tần Phong thì cũng chưa chắc đã chống lại được sức hấp dẫn của nó.
Trên vòm trời là ma vân lượn lờ, không khí trong sơn mạch Hỏa Vũ lại khô nóng khó chịu, càng
đi tới càng phát hiện yêu thú cũng ngày càng khó chơi.
Thi thoảng đám Tần Phong cũng bị buộc phải ra tay.
Lâm Nhất lại được mở mang tầm mắt, lần đầu tiên thấy được sức mạnh ghê gớm của Thiên Phách tầng thứ nhất, những người đã vượt qua kiếp Thiên Phách. Sau khi trải qua tôi luyện, cơ thể họ không thua kém Thương Long Cửu Biến của hắn bao nhiêu, khó hải và tử phủ cùng được sử dụng, chân nguyên bùng nổ trên người cũng vô cùng khoa trương.
Có quá nhiều yêu thú mạnh mẽ, thế mà vừa xuất hiện đã chết trong tay những người kia.
Lâm Nhất thầm tính toán, người đã trải qua kiếp Thiên Phách và người chưa trải qua chính xác là sự chênh lệch như trời cao và vực thẳm.
Bây giờ tu vi của hắn chỉ mới là Bán Bộ Thiên Phách đỉnh phong, sự chênh lệch với bọn họ là khá nhiều, nếu không có hai kiếm quyết cùng với kiếm ý bất hủ trong người, e là hắn cũng không khác gì đám yêu thú kia, vừa gặp đã thua.
“Cũng may trước khi đến ta đã nắm giữ được ba kiếm Trảm Thiên, kiếm ý cũng có thể đạt tới kiếm ý Thông Thiên bất kỳ lúc nào. Nếu không, chuyến đi này thật sự quá mạo hiểm”.
Lâm Nhất thầm phân tích trong lòng, ngoài mặt vẫn thản nhiên như không.
Trong sơn mạch Hỏa Vũ, họ đã di chuyển được năm ngày, thực lực của đám yêu thú cũng tăng lên rất nhiều. Đám Tần Phong ngày càng phải ra tay nhiều hơn, thậm chí còn phải bắt tay nhau đánh một lần.