Khi hai kiếm quyết đồng thời vận chuyển một chu thiên, khí thế dâng trào trên người Lâm Nhất mới dần được thu lại.
Dấu hiệu cả người sắp nổ tung trước đó biến mất, như trở thành một đầm sâu hun hút, lúc trước nóng nảy và cuồng bạo, còn sau đó thì ẩn mình và mạnh mẽ.
Theo linh thuỷ trong tửu trì giảm dần, tu vi của Lâm Nhất cũng tựa như một đoá hoa sen xanh, dần dần tăng lên.
Không có dị tượng thiên địa, không có khí thế chấn động đất trời, Lâm Nhất cứ thế đột phá cảnh giới Thiên Phách trong im lặng.
Rắc!
Chân nguyên đông đặc trong vùng Tử Phủ biến thành khí hải được diễn hoá từ chân nguyên, chứa đựng lượng chân nguyên gấp mấy lần lúc trước. Có điều diện tích của khí hải hoàn toàn không giống những người vừa đột phá Thiên Phách, phạm vi rộng tận nghìn trượng.
Không gian đó trông giống như một hình thức ban đầu rộng lớn, có thể đoán được sự dồi dào và mênh mông sau này.
Nửa canh giờ sau, Lâm Nhất mở mắt, hắn phun ra một hơi khí đục thật dài, khí chất trên người cũng có sự vượt bậc về chất trong im lặng.
Hắn ngồi trong ao nước lạnh, trông giống như một viên ngọc xinh đẹp tuyệt vời, ấm áp động lòng người.
“Thế là đột phá Thiên Phách rồi à?”
Lâm Nhất hơi thất vọng, hắn dừng lại ở Bán Bộ Thiên Phách viên mãn đỉnh phong quá lâu, đã đạt đến giới hạn từ khi hai kiếm quyết đột phá.
Thăng cấp chẳng qua là chuyện sớm hay muộn, không hề tồn tại bất cứ bình cảnh nào, có điều đột phá bị động thế này vẫn khiến hắn hơi bất ngờ.
Lâm Nhất động tâm niệm, uy áp chân chính thuộc về cảnh giới Thiên Phách tiểu thành tản ra từ trên người hắn.
Chân nguyên bên trong khí hải màu tím xanh ở vùng Tử Phủ đã cô đọng hơn lúc còn là Bán Bộ Thiên Phách rất nhiều. Sự ngưng tụ này
tựa như những chiếc đũa rải rác đã bị trói buộc lại với nhau, mang đến thay đổi long trời lở đất.
Lâm Nhất có thể cảm nhận được rõ ràng đột phá thế này đã giúp thực lực của hắn tăng lên ít nhất là gấp đôi.
Vụt!
Lâm Nhất đột nhiên ra tay, sử dụng Hoả Vân Phần Tiên Thủ, những Hoả Ấn cổ xưa được ngưng tụ ra trong lòng bàn tay.
Một cái, hai cái, ba cái… Ầm!
Trong nháy mắt, trong tay Lâm Nhất đã ngưng tụ được tám Hoả Ấn màu vàng một cách dễ dàng, Hoả Vân Phần Thiên Thủ đã mở cả tám ấn!
Lâm Nhất gạt đi Hoả Ấn trên lòng bàn tay, trong mắt hắn lộ vẻ ngạc nhiên, dường như lần này thực lực của hắn đã tiến bộ vượt bậc, còn mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều.
Lúc trước ngưng tụ sáu kim ấn đã cảm thấy không dễ dàng, bây giờ lại có thể dễ dàng ngưng tụ ra tám Hoả Ấn màu vàng.
Trong mắt Lâm Nhất có tinh quang loé lên, hắn động tâm niệm, Long Viêm màu đen ngưng tụ từ Thương Long Cửu Biến xuất hiện trong lòng bàn tay.
Thương Long Chi Viêm cũng chỉ lớn khoảng đầu ngón tay, nhưng lại chứa đựng uy năng vô cùng đáng sợ.
Trước đó hắn vẫn luôn không tìm ra cách phát huy hoàn toàn Thương Long Chi Viêm này, sau khi có được Hoả Vân Phần Thiên Thủ thì trong lòng mới có ý tưởng. Có điều chưa mở được tám ấn, cũng không thể tu luyện võ học này đến tối đa, hắn không dám tuỳ ý làm bậy.