Nhưng hắn ta mặc kệ, bây giờ hắn ta sẽ không quan tâm đến loại vô dụng này.
“Ha ha, mình xuất thân từ Tử Nguyệt Động Thiên nên có duyên với trăng, cho mình Nguyệt Diệu Thần Quyền này quả thật như hổ mọc thêm cánh. Mệnh trời ở mình, phong ấn Nguyệt Diệu Chi Linh cũng không cản được mình!”
Vẻ mặt Vũ Hạo Thiên cực kì hưng phấn, hiển nhiên hắn ta đã thu hoạch được rất nhiều thứ ở di tích Nguyệt Diệu Chi Linh.
Đặc biệt là Nguyệt Diệu Thần Quyền, kết hợp nó với Vô Tướng Ma Quyết của hắn ta và những kinh nghiệm tích luỹ ở Tử Nguyệt Động Thiên, quả thật có thể nói là hoàn hảo.
Tu vi của hắn ta đã đạt cảnh giới Thiên Phách tầng một từ lâu, hiện tại có thể đột phá cảnh giới Thiên Phách tầng hai bất cứ lúc nào, mạnh lên đến mức ngay cả phong ấn của Nguyệt Diệu Chi Linh cũng không để vào mắt.
“Lâm Nhất, ngươi nhất định phải tới Thương Long Cấm Giới đấy, nếu không thì sẽ chán lắm, ha ha ha!”
Vũ Hạo Thiên cất Nguyệt Diệu Chi Linh, cười ha hả điên cuồng.
Bốn ngày sau.
Một con sông lớn xuất hiện ở cuối tầm mắt Lâm Nhất, sương mù dày đặc trên sông tràn ngập bầu không khí thần bí và u ám.
“Sông Xích Quỷ, cuối cùng cũng tới”.
Lâm Nhất dừng lại, tự lẩm bẩm.
Sông Xích Quỷ lắng đọng ma khí hàng nghìn vạn năm, yêu thú dưới sông đã ma hoá và biến dị, thực lực vô cùng kinh khủng, ngoài ra còn có rất nhiều phiền toái khó lường trước được.
Theo chỉ dẫn trên bản đồ, đi dọc theo bờ con sông này xuống dưới sẽ đến Thương Long Cấm Khu, trên sông có một chiếc thuyền báu khổng lồ có từ thời thượng cổ, chỉ cần thu thập đủ đan Tinh Nguyên và kích hoạt linh trận còn tồn tại trên thuyền, thuyền báu sẽ tự động di chuyển.
Hầu hết người của Thất Đại Tinh Diệu Chi Địa đều đi con thuyền này để đến Thương Long Cấm Khu.
Mặc dù võ giả cảnh giới Thiên Phách có thể bay nhưng sẽ rất mất sức, trừ những lúc chiến đấu, nếu không thì rất ít người chọn cách bay.
Rất dễ hiểu khi mọi người chọn đi thuyền đến Thương Long Cấm Khu, thứ nhất là thuận tiện, thứ hai là nhiều người sẽ an toàn hơn.
Tất nhiên nhân tài
kiệt xuất của giới vực cấp cao thì khác, những người này có thực lực mạnh, kinh nghiệm đầy mình, tập hợp thành nhóm hai, ba người vượt qua sông Xích Quỷ cũng không phải chuyện khó, có lẽ sẽ hơi mất sức, nhưng tốc độ nhất định sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Trong vòng bốn ngày, tu vi của Lâm Nhất đã tiến bộ một cách vững chắc, chỉ còn nửa bước nữa là sẽ đạt tới Thiên Phách viên mãn.
Nhưng thiếu nửa bước là thiếu nửa bước, chỉ cần không đột phá thì sẽ không thể có biến đổi về chất. Trái lại Thần Dương Toái Thiên Ấn đã thành công tu luyện đến cảnh giới tiểu thành, một quyền tung ra, đại nhật thành hai, vạn kiếp bất diệt.
Uy lực ấy ngay cả Lâm Nhất cũng phải sợ hãi, tiềm năng của võ học Tạo Hoá cao đẳng kinh khủng hơn hắn tưởng tượng nhiều.
Vèo! Vèo!
Bóng người lúc ẩn lúc hiện, Lâm Nhất đi về phía bờ sông, thỉnh thoảng có người khác của Tinh Diệu Chi Địa lướt qua bên cạnh.
Sau khi đến bên bờ, hắn mới kinh ngạc phát hiện sông Xích Quỷ rộng lớn hơn mình tưởng tượng, nó vô biên vô tận dường như không thể nhìn thấy khung cảnh phía bên kia bờ sau màn sương mù dày dặc.
Nước sông cuồn cuộn, bọt nước bắn phát ra tiếng động có thể so sánh với tiếng sấm, chấn động điếc cả tai.
Điều làm Lâm Nhất kinh ngạc hơn là ma khí lắng đọng dưới con sông này đạt tới mức độ cực kỳ đáng sợ, chỉ nhìn thôi cũng có cảm giác như linh hồn bị chìm sâu vào đó, ngoại trừ ma khí còn có thể cảm nhận được một loại khí gay mũi không thể miêu tả.
Đó là tà khí do thi thể và máu trộn lẫn và tạo thành sau một thời gian dài.