Hai người giao đấu càng thêm hung hãn hơn so với lúc trước, nhất là Liễu Mộ, mỗi một chiêu đều là chí mạng. Hắn ta ỷ vào ưu thế lớn lao về tu vi, phối hợp với ý giết giết chóc mà chỉ có mỗi hắn ta sở hữu ở giới vực Huyết Cốt, dần dần khống chế kiếm thế Thương Long của Lâm Nhất.
“Đợi kiếm thế của ngươi chính thức bị ta hủy diệt, ta xem ngươi còn có thủ đoạn gì nữa!”
Trong trận đối chiến, Liễu Mộ nở một nụ cười dữ tợn với Lâm Nhất, huyết quang quanh quẩn khắp cơ thể hắn ta dường như có sinh mệnh, không nhừng nhúc nhích.
Trong quá trình nhúc nhích, chúng có xu hướng đồng hóa và cắn nuốt kiếm thế của Lâm Nhất một cách quái đản.
“Kiếm thế của tên Lâm Nhất này đúng là đáng sợ, kiếm ý Thông Linh của hắn phải nói là xuất thần nhập hóa, kiếm uy biểu hiện không hề giống kiếm uy mà một võ giả Thiên Phách tầng thứ nhất đỉnh phong có thể thi triển ra được. Nếu chỉ so về kiếm ý, ta thấy trong khu vực Thương Long… à không, phải nói là toàn bộ Thiên Lộ, đều không một ai mạnh hơn hắn”.
“Này không phải đang nói nhảm à? Nếu không có tạo nghệ kiếm đạo nghịch thiên như vậy, đừng nói là Liễu Mộ, một mình Mặc Diễm cũng có thể dễ dàng xử lý hắn rồi”.
“Tuy nhiên, hiện tại vẫn chưa đủ. Thực lực của Liễu Mộ không phải một Thiên Phách tầng thứ tư bình thường có thể so sánh được, huống chi, còn cò rất nhiều cao thủ của giới vực cao cấp đang rục rịch. Tình cảnh của Lâm Nhất… e rằng không tốt cho lắm…”
“Tên này là một nhân tài!”
Trên quảng trường Thánh Đàn, rất nhiều cao thủ hướng mắt về Lâm Nhất, bọn họ đều âm thầm lắc đầu, tỏ vẻ tiếc nuối. Nhiều thủ lĩnh của giới vực cao cấp bắt đầu lộ vẻ nghiền ngẫm, cả đám nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất, trong mắt lộ rõ sự tham lam.
Trái lại, trong mắt của một vài Người Chưởng Quản Ngũ đại tinh diệu chi linh lại lóe lên tia khác thường, dường như có
ý mời chào hắn.
Tuy nhiên, bất kể là như thế nào, sau khi chính thức bước vào trận ác này, mọi người vẫn có cái nhìn không mấy tốt về Lâm Nhất. Dù sao thì cảnh giới của Liễu Mộ vẫn cao hơn rất nhiều, kiếm ý dù có nghịch thiên như thế nào thì chỉ với từng ấy thủ đoạn… còn lâu mới đủ.
“Huyết Giáp Ma Quyền!”
“Thương Long Phần Thiên Thủ!”
Sau hơn mười chiêu, hai người lần lượt thi triển võ học Tạo Hóa thượng phẩm có thể nói là đạt đẳng cấp cao nhất, ngày hôm nay, Thánh Đàn to lớn liên tục bộc phát dị tượng kinh người.
Một bên là Thương Long màu đen muốn xé toạc cả vòm trời, một bên Khô Lâu Huyết Giáp khủng bố cao gần đến trăm trượng, giữa không trung, cả hai hung hăng công kích lẫn nhau.
Trong khi hai đại di tượng đánh nhau đã bộc phát ra ánh sáng đáng sợ, một lát sau nổ ầm ầm. Thánh Đàn cao đến ngàn trượng dưới sự đánh nhau kịch liệt cũng nhẹ nhàng lắc lư, lúc lắc lư cũng bộc phát ra rồng ngâm kịch liệt.
Vù vù!
Rồng ngâm kia tỏa ra sóng âm, nhìn qua giống như thực, đang loại bỏ từng đợt sóng gợn giữa không trung.
Lúc này có rất nhiều người đã không chịu nổi, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đang sôi trào không dứt.
Cũng may chỉ vẻn vẹn trong một cái chớp mắt, rồng ngâm đáng sợ này đã không còn tồn tại, nhưng vẫn khiến người ta vô cùng kinh ngạc.
“Phụt!”
Ngay sau khi đám người thức tỉnh, bất ngờ nhìn thấy Lâm Nhất bị đánh bay mấy trăm mét, sau khi rơi xuống đất khóe miệng trào ra một ngụm máu tươi.
“Lâm Nhất bị thương rồi”.