Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3446


trước sau

Ngước mắt nhìn ra xa, mảnh không gian này cực kỳ rộng lớn, đâu đâu cũng tràn ngập vẻ tiêu điều.  

Ở thời đại thượng cổ, chắc hẳn chỗ này đã từng xảy ra một trận chiến tranh khủng bố. Phía cuối tầm mắt, trên trời còn có rất nhiều cái khe đến giờ vẫn chưa khép lại.  

Ầm!  

Bỗng dưng, trên bầu trời xám xịt chợt lóe lên một tia sét. Khoảnh khắc ánh sáng chiếu sáng khắp không trung, có từng hình ảnh xa xưa xuất hiện một cách quỷ dị. Trong khung ảnh có hai bên quân đội đang chém giết kịch liệt, võ học đáng sợ không tài nào tả nổi phát ra dị tượng kinh ngạc đánh nát tinh không.  

Lâm Nhất nhìn mà rung động không thôi, nhưng đến khi muốn xem rõ hơn thì hình ảnh lại lập tức biến mất theo tia sét.  

Tựa như những gì nhìn thấy ban nãy chỉ là hình ảnh trong mơ, bầu trời vẫn là một mảnh xám xịt vắng lặng.  

"Tia sét kia xuất hiện rất bất ngờ, sức mạnh còn khủng bố hơn cả kiếp Thiên Phách. Trong mảnh không gian này, vẫn nên không cần bay quá cao mới tốt".  

Lâm Nhất mặt mày nghiêm trọng, thầm cảnh giác.  

Bên cạnh cách đó không xa, có rất nhiều bóng người lần lượt rơi xuống, chắc là cánh cửa ánh sáng kia đã dịch chuyển mọi người đến đây.  

"Bắt đầu hành động, việc cần nhất bây giờ là tìm được một cơ hội đột phá Thiên Phách nhị trọng thiên".  

Lâm Nhất nhìn lướt qua một vòng, âm thầm phân tích.  

Cái gọi là cơ hội có thể là thiên tài địa bảo hay đan dược thánh phẩm còn sót lại từ thời thượng cổ, hoặc nội đan của yêu thú... Chỉ cần là bảo vật quý hiếm, kết hợp với đan Tinh Thần trong tay Lâm Nhất thì kiếp Thiên Phách nhị trọng thiên sẽ chẳng mấy nguy hiểm với Lâm Nhất.  

Số lượng cao thủ trong Thương Long Cấm Giới rất nhiều, không đột phá Thiên Phách nhị trọng thiên thì dù có nhiều con bài chưa lật đến mấy cũng sẽ không yên tâm.  

Không thì khi xảy ra tranh chấp với những kẻ nắm giữ ngũ đại Tinh Diệu Chi Linh hay những cao
thủ lánh đời, chưa nói đến việc có giữ được tính mạng hay không, nhưng ít nhất Lâm Nhất sẽ không có tư cách tranh giành bảo vật.   

Với Lâm Nhất, điều này là thứ mà hắn không thể nào chấp nhận nổi.  

Đặt ngựa Huyết Long xuống đất, bảo nó biến thành hình dáng thứ hai - ngựa chiến thời thượng cổ. Lâm Nhất ngồi lên trên rồi xuất phát.  

Trước mắt, ngựa Huyết Long có hai dạng hình thái, một là mèo, một là ngựa chiến thời thượng cổ. Khi là mèo thì nó có thể phát huy ra sức chiến đấu, còn khi là ngựa thì tốc độ của nó sẽ nhanh hơn Lâm Nhất gấp mấy lần.  

Lâm Nhất mơ hồ cảm thấy hai hình thái kia cũng không phải là hình dạng cuối cùng của nó.  

Đợi đến khi huyết mạch lại mạnh lên thì có lẽ nó còn sẽ mang đến điều bất ngờ khác cho hắn.  

Tốc độ của một người một ngựa lên đường cũng coi như là cực nhanh trong Thương Long Cấm Giới.  

Lâm Nhất dần cảm nhận được sự nặng nề của không gian này, trong không khí phảng phất còn giữ lại mùi vị khốc liệt của trận chiến khi xưa. Có vài con chim xấu số bay quá cao trên trời bị tia chớp xé thanh mảnh nhỏ, càng khiến hắn cẩn thận hơn.  

Nửa ngày sau, cảnh tượng mà Lâm Nhất gặp phải đã không còn đơn điệu như lúc ban đầu.  

Đôi khi sẽ xuất hiện một vài di tích của một môn phái nào đó. Hắn cũng sẽ dừng lại đi vào, nhưng tiếc là cũng không có tìm được bảo vật hiếm có nào.  

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện