Về tình về lý, hắn đều không nên giữ cho riêng mình, cũng xem như trả món nợ ân tình mấy lần bọn họ đã cứu hắn.
“Cứ làm vậy đi”.
Người ngoài khó mà tưởng tượng, một loại quả quý giá như vậy mà Lâm Nhất lại quyết định tặng cho người khác trong nháy mắt.
“Xem thẻ nhiệm vụ trước”.
Sau khi cất dị quả đi, Lâm Nhất lấy thẻ nhiệm vụ ra, trên đó ghi chép nhiệm vụ thứ hai cấp A năm sao của hắn.
Người ủy thác nhiệm vụ là cường hào Cao gia ở thành Mạc Vân.
Địa vị của Cao gia ở thành Mạc Vân tương tự những cường hào địa phương ở quận Thanh Dương, chỉ là một bên ở quận Tần Thiên trung tâm đ ế quốc, một bên ở biên cương.
Cùng là cường hào nhưng thực lực gia tộc lại không thể so sánh với nhau.
Cao gia nội tình sâu dày, gia chủ Cao Dương Vũ vốn là cao thủ cảnh giới Huyền Võ tầng sáu, thực lực mạnh mẽ, tầm nhìn sâu xa.
Bọn họ có quan hệ dây mơ rễ má với các thương hội trong đế quốc, tài lực hùng hậu vô cùng.
Một gia tộc như vậy nếu không có sóng gió, bình ổn phát triển mấy trăm năm, chỉ cần có nhân tài yêu nghiệt ra đời thì có thể nhảy vọt lên thành thế gia.
Nhiệm vụ Cao gia đưa ra lần này là nhiệm vụ hộ tống, bảo vệ dược đồng của Cao gia đi vào sâu trong rừng già Huyết Cốt hái linh dược.
Rừng già Huyết Cốt không những có hoàn cảnh khắc nghiệt, mà còn có yêu thú cảnh giới Huyền Võ tầng bốn và tầng năm lui tới.
Cao thủ Huyền Võ tầng ba bình thường đều không dám tùy tiện vào trong rừng, mức độ hung hiểm
chỉ có hơn chứ không kém dãy núi Ma Vân.
Rắc rối nữa là có nhiều tán tu ẩn nấp trong đó tu luyện tà công.
Cao gia muốn dựa vào thực lực của mình vào trong rừng chắc chắn sẽ lành ít dữ nhiều, có vào mà không có ra.
Bất đắc dĩ chỉ có thể đưa ra nhiệm vụ ủy thác các môn phái lớn ở Đại Tần đế quốc.
Ngoài tứ đại siêu nhiên tông môn ra, những thế lực tông môn hàng đầu Đại Tần đế quốc cũng được mời đến.
Gia chủ Cao gia Cao Dương Vũ lại chọn ra người thực hiện nhiệm vụ cuối cùng trong những nhân tài của các tông môn lớn.
Ghi chú: Nếu không được chọn trúng thì phải giao nộp một nửa điểm công đức từ phần thưởng nhiệm vụ, nếu không sẽ đồng nghĩa nhiệm vụ thất bại.
Nói cách khác, nhất định phải được chọn trúng.
Nếu không, không những uổng công chạy một chuyến, mà còn phải tự móc hầu bao dâng lên số linh ngọc bằng với một nửa phần thưởng nhiệm vụ.
“Nhiệm vụ cấp A năm sao chẳng có cái nào đỡ lo cả”.
Lâm Nhất đặt thẻ nhiệm vụ sang một bên, không nghĩ nhiều nữa, lấy mấy trăm linh ngọc ra đặt ở xung quanh, ngồi khoanh chân bắt đầu tu luyện.
Vẫn còn mấy ngày nữa mới bắt đầu nhiệm vụ, tu luyện trước một phen.