*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Không sai, mười đại hoa vương đều có phong hiệu riêng của mình, Huyết Tường Vi mà ngươi có được chính là hoa vương được xưng tụng là U mộng chi hồn. Đêm đến hồn mộng đoạn trường, rượu nồng trăng non khó nguôi sầu… cái gọi là Huyết ảnh Tường Vi, hoa nở như mộng, nó chính là loài hoa si tình nhất thế gian, kiếm này ắt phải có điểm đặc biệt thì mới có được U hồn khuynh tâm”.
Bạch Thu Thuỷ nhìn Táng Hoa Kiếm, khẽ giọng than thở.
“Đa tạ đã giải đáp nghi vấn của ta”.
Trong lòng Lâm Nhất như bừng tỉnh, chẳng trách có thể nâng phẩm chất của Táng Hoa Kiếm lên cấp siêu phẩm Huyền binh, không thua gì Bảo khí.
Hoá ra đoá Huyết Tường Vi kia chính là U mộng chi hoa trong mười đại hoa vương.
“Đã ra khỏi rừng già Huyết Cốt, xem ra đã không còn có nguy hiểm gì nữa rồi, Bạch tiểu thư chúng ta cáo biệt tại đây thôi”.
Nhiệm vụ đến bây giờ coi như đã kết thúc rồi.
Nếu đã như thế, Lâm Nhất cũng không cần thiết phải đi theo Bạch Thu Thuỷ để về Mạc Vân Thành nữa rồi.
Đi đi về về lãng phí thời gian.
“Sau này những nơi nguy hiểm thế này, Bạch tiểu thư vẫn nên ít lui tới thì hơn, với thân phận của cô, kỳ thực không cần thiết phải làm khổ mình như vậy…”.
Lúc rời đi, bước chân Lâm Nhất khẽ ngừng lại dặn dò một hồi.
Lần này giế t chết Huyết Phong, ít nhiều gì cũng có chút may mắn, nếu như không có được cơ hội bước chân vào sâu trong Linh cốc luyện hoá ba viên yêu đan vương giả kia.
Hắn có thể đánh bại được Huyết Phong hay không, thực khó
mà nói trước được.
“Lâm công tử vội vàng như vậy, ngươi không muốn biết thân phận của ta sao?”
Bạch Thu Thuỷ nhìn bóng lưng của Lâm Nhất, trong mắt thoáng qua vẻ ngạc nhiên, khẽ giọng hỏi.
“Nếu như còn có thể gặp lại, đến lúc đó tự sẽ biết thôi, còn nếu như không gặp, có biết hay không thì cũng có sao đâu”.
Hắn vẫn không hề quay lại, Lâm Nhất để bóng lưng mình đối diện với Bạch Thu Thuỷ, vẫy vẫy tay rồi biến mất khỏi tầm mắt của nàng ta.
Nhìn bóng lưng dần xa của đối phương, trong lòng Bạch Thu Thuỷ thở dài một tiếng, thần sắc có chút buồn bã.
Một năm trước ở Thiên Vân Quốc, lúc nàng ta vứt bỏ đối phương.
Hầu như không thể ngờ đến có một ngày người thiếu niên này sẽ lại xuất hiện trước mặt nàng ta một lần nữa.
Vẫn y hệt như lúc đó, phong thái chưa từng giảm đi.
Nhớ đến hắn ở trong thành Bạch Thuỷ, cảnh một người một kiếm cứu vãn Thanh Vân tông, trong lòng Bạch Thu Thuỷ có một cảm giác.
Người thiếu niên này, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày danh chấn Đại Tần.
…
Sau khi cáo biệt với Bạch Thu Thuỷ, Lâm Nhất tìm được một sơn cốc vắng vẻ, bắt đầu kiểm đếm đồ vật trong túi trữ vật của tán tu Huyết Cốt.
Đầu tiên hắn đổ hết tất cả đồ trong