Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 786


trước sau

“Sức hấp dẫn của cỏ Kiếm Hoàng, ai có thể chống lại được đây?”  

Lâm Thu Sam khẽ than: “Ngưng tụ kiếm ý, làm sáng kiếm tâm, thậm chí có thể trực tiếp đột phá nút thắt của kiếm pháp. Nếu như cơ duyên đủ, nói không chừng còn có thể thăng lên một tầng, đến tu vi và công pháp cũng đều có thể theo đó mà đột phá”.  

Quả thực, ai cũng khó lòng có thể chống lại được sức hấp dẫn của cỏ Kiếm Hoàng!  

Bao gồm cả Lâm Nhất cũng không ngoại lệ.  

Sau khi luyện hoá một viên Kiếm Vân Đan, Lâm Nhất bèn cảm thấy Tử Diên Kiếm Quyết của mình đã có chút lỏng lẻo.  

Nếu có thể kết hợp với cỏ Kiếm Hoàng luyện hoá Kiếm Vân Đan, hắn rất chắc chắn, kiếm quyết có thể tăng thẳng lên tầng thứ 8.  

Đến lúc đó, đừng nói cái gì mà Sở Hạo Vũ, Giang Phong và Diệp Tu, cho dù tất cả mười người đứng đầu bảng Nhân đến vây giết hắn thì hắn cũng chẳng phải sợ.  

“Đi thôi, sương độc mặc dù chưa hoàn toàn tan hết, nhưng với tu vi của chúng ta, cẩn thận một chút cũng không có vấn đề gì đáng ngại”.  

Trần Lăng thấy những người khác đã đi trước một bước vào trong màn sương độc thì cũng cảm thấy có chút sốt ruột.  

Trước mắt, đây là lúc giành giật từng giây từng phút.  

Cố Bắc Huyền nhìn về phía Lâm Nhất nói: “Chung huynh, ý của ngươi thế nào?”  

Trong lúc nói chuyện, những người khác ở bốn phía xung quanh, bao gồm cả Lâm Thu Sam đều dồn ánh mắt đầy vẻ trưng cầu ý kiến nhìn về phía hắn.  

Bỗng nhiên, địa vị của hắn ở trong đội đã đạt đến đỉnh phong.  

Lâm Yên và Điền Phi không phục cũng không được.  

“Đi thôi”.  

Lâm Nhất nhìn ra được nhóm người Cố Bắc Huyền và Lâm Thu Sam đã có chút sốt ruột.  

Nên không đưa ra ý kiến khác với bọn họ, với thực lực của hắn, chắc chắn có thể tự bảo vệ
được mình trong màn sương độc này.  

“Xuất phát!”  

Lâm Thu Sam vung tay lên một cái, dẫn đầu đoàn người xông vào, đi ngay phía sau là đệ tử của liên minh Phá Quân, liên minh Quỷ Hoả và liên Minh Viêm Nguyệt.  

Ngoại trừ võ giả nhân loại ra, số lượng yêu thú dòm ngó đến cỏ Kiếm Hoàng cũng không ít.  

Sương độc bao trùm xung quanh núi rừng, cứ thỉnh thoảng lại có thể nghe thấy âm thanh đại chiến giữa yêu thú và võ giả. Mùi tanh nhàn nhạt tràn ra trong không khí, trên mặt đất dần dần nhìn nhiều thi thể hơn.  

Nhìn mà khiến người ta không khỏi kinh hãi, nhưng lại không thể dập tắt được ngọn lửa trong lòng của tất cả mọi người.  

Một hàng người của Lâm Thu Sam trên đường đi cũng gặp không ít yêu thú, không tránh khỏi vài trận đại chiến. Nhưng thực lực của mấy người cũng không tệ, yêu thú chưa thể gây ra nhiều thương vong cho bọn họ, chỉ là khó tránh được kéo dài thời gian và giảm tốc độ của hành trình.  

Ầm!  

Một con Ma Viên thân thể đồ sộ, răng nanh lộ cả ra ngoài, đang gào rống từ trên trời hạ xuống. Móng vuốt cực kỳ sắc bén mang theo sức mạnh khủng khiếp hướng thẳng về phía Lâm Yên trong đội mà tát thật mạnh.  

Cả đội vừa mới chém giết xong nên có phần buông lỏng cảnh giác, đột nhiên lại xuất hiện một màn này khiến tất cả mọi người hét lên thất thanh.  

“Lâm Yên!” 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện