Ai, đều do nàng rất tham ăn, một hơi ăn nhiều như vậy, chờ Tiểu Hoa tới phòng trà, vừa sờ lên môi, nhất thời liền kinh sợ. Chỉ thấy hai cánh môi mỏng non mềm của nàng ta sưng lên rất nhiều, y như đặt hai khúc lạp xưởng lên mặt vậy. Nàng sợ tới mức chạy vội về phòng, lấy một cái gương soi. Cả người nàng đều muốn ngất đi.
Trời ạ! Đây là chuyện gì? Trong lòng Tiểu Hoa hoang mang lên, lập tức nàng nhớ đến dĩa điểm tâm mà phòng bếp làm cho Thất tiểu thư, mà hai ngày trước Đại phu nhân phân phó cho nàng giám thị Thất tiểu thư. Chẳng lẽ Đại phu nhân xuống tay với Thất tiểu thư, mà nàng thì ăn lầm điểm tâm do Đại phu nhân hạ dược?
Sao mà xui xẻo vậy chứ?
Hạ Vân Nhiễm dạo một vòng rồi trở lại, thấy Tiểu Hoa che miệng lao tới, nàng lập tức trừng mắt nói: “Tiểu Hoa, ngươi làm sao vậy?”
“Ta…Ta…Thất tiểu thư, ngươi mau mau cứu ta đi! Môi của ta sưng to lên rồi…” Tiểu Hoa xấu hổ che miệng, vẻ mặt tuyệt vọng khi nhìn thấy nàng.
“Miệng ngươi làm sao lại như vậy? Để ta xem xem?” Hạ Vân Nhiễm lập tức lo lắng nói
Tiểu Hoa bất đắc dĩ phải bỏ tay ra, Hạ Vân Nhiễm thiếu chút nữa đã cười phá lên. Bất quá nàng vẫn trừng mắt to, kinh hô lên một tiếng: “Đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao lại như thế này?”
“Ta…Ta…” Tiểu Hoa khóc nức nở, không nói nên lời. Nàng làm sao có thể nói là phần điểm tâm kia có vấn đề được? Đây không phải là đem chuyện tốt của Đại phu nhân vạch trần ra sao? Giờ phút này, dù nàng tràn đầy oán hận và tủi thân nhưng cũng chỉ có thể nuốt xuống.
Tiểu Hoa biết, chuyện này chỉ có Đại phu nhân mới có thể cứu nàng. Nàng vội chạy đến sương phòng của Đại phu nhân, không để ý đến nhóm nha hoàn ngăn cản, liền quỳ gối trước mặt Đại phu nhân: “Đại phu nhân, người cứu nô tỳ đi.”
Đại phu nhân đang uống trà chợt nẩng đầu lên nhìn nàng, nhất thời phun hết cả nước trà trong miệng lên người của Tiểu Hoa. Nàng che miệng, có chút chán ghét nhìn Tiểu Hoa: “Miệng ngươi làm sao vậy?”
“Ta…Đại phu nhân cứu…cứu ta… Mau mời đại phu đến cứu ta!” Tiểu Hoa tuyệt vọng kêu lên. Nàng không thể nói do nàng tham ăn điểm tâm, lại càng không thể nói dược là do Đại phu nhân hạ.
Đại phu nhân ngay cả liếc mắt một cái cũng đều chán ghét. Môi của Tiểu Hoa sưng to lên và có dấu hiệu xuất huyết, nước miếng của nàng chảy xuống, đọng lại thành vũng trên mặt đất. Nếu nhìn kĩ cũng sẽ biết Đại phu nhân còn có một bộ mặt khác, Đại phu nhân lớn tiếng nói với Tử Nhi đang ở bên ngoài: “Tử Nhi, mau lôi nha đầu này ra ngoài cho ta!”
Tử Nhi mang theo hai ma ma hạ đẳng đi vào, kéo Tiểu Hoa ra ngoài, chốc lát sau, Tử Nhi tiến vào nói: “Đại phu nhân xử trí nha đầu kia thế nào?”
“Cấp cho năm lượng bạc rồi đuổi ra khỏi phủ đi. Ta không muốn nhìn thấy nàng ta nữa.” Đại phu nhân tuyệt tình nói, hoàn toàn không quan tâm đến tình cảm chủ tớ trước đây.
Trên mặt Tử Nhi hơi dao động, nhưng nàng vẫn gật đầu nói: “Dạ. Đại phu nhân”
Tiểu Hoa cứ như vậy bị hai ma ma lôi ra cửa phủ, Tử Nhi ném một thỏi bạc cho nàng, lãnh đạm nói: “Từ nay về sau, ngươi không còn là nha hoàn của tướng phủ nữa, tự mình đi tìm một chủ tử mà nương nhờ đi!”
“Tử Nhi tỷ tỷ, Tử Nhi tỷ tỷ, ngươi không thể như vậy được! Là Đại phu nhân hại ta… đúng…..là Đại phu nhân đã hại ta….”Trong lòng Tiểu Hoa tuyệt vọng, cũng không cố gắng nữa mà lớn tiếng hô lên.
Tử Nhi kinh hoảng, ngay tức khắc liền chạy tới che miệng của Tiểu Hoa lại, lạnh lùng khiển trách: “Ngươi nói hươu nói vượn cái gì đó? Ăn nói lung tung, cẩn thận cái mạng của ngươi. Tình huống của ngươi còn như vậy, làm còn ở lại tướng phủ được nữa? Nếu ngươi còn muốn sống, thì mau chóng ngoan ngoãn rời khỏi nơi này, càng xa càng tốt, cả đời này cũng đừng xuất hiện ở tướng phủ.”
Tiểu Hoa sợ tới mức co rúm lại. Tuy rằng không cam lòng, nhưng tình mạng rất quan trọng, nàng khoông phải không biết thủ đoạn của Đại phu nhân. Vài năm nay, nha hoàn bị tổn hại trong tay Đại phu nhân còn ít sao? nàng vội vàng lấy năm lượng bạc kia bỏ vào trong ngực, đau lòng, ủy khuất khóc nức nở rời đi
Chuyện tình của Tiểu Hoa chẳng mấy chốc liền truyền khắp phủ, khiến cho nha hoàn trong tướng phủ nổi lên hoang mang, nghe thấy nha hoàn chứng kiến miêu tả triệu chứng của Tiểu Hoa giống như có bệnh dịch rất đáng sợ, trong phòng Đại phu nhân, sàn nhà được đám nha hoàn gột rửa vài lần.
Chuyện truyền tới chỗ của lão phu nhân, nàng vừa nghe nha hoàn của Hạ Vân Nhiễm mắc bệnh rời khỏi phủ, cũng cảm thấy kinh ngạc. Mấy ngày nay uống trà do Hạ Vân Nhiễm pha, nàng cảm thấy thân thể khỏe mạnh lên không ít, đối với Hạ Vân Nhiễm càng thêm yêu quý.
Lúc Đại phu nhân đang suy nghĩ lát nữa sẽ phái nha hoàn nào đến bên cạnh của Hạ Vân Nhiễm giám sát nàng nhưng lại nhận được tin tức về Hạ Vân Nhiễm. Lão phu nhân muốn ban cho nàng nha hoàn để sai bảo. Tin tức này ở trong phủ thật đúng là kinh động bốn phương. Đặc biệt là các vị di nương tiểu thư đều giật mình không nhỏ. Hạ Vân Nhiễm ở trong lòng lão phu nhân đã quan trọng như vậy rồi sao?
Ân sủng thế này ngay cả Hạ Nguyệt Nhu còn chưa có. Bình thường lão phu nhân đều đối xử với lạnh lùng với tôn nữ, cũng không đặc biệt yêu thương ai, ban thưởng cho lại càng ít. Hiện tại nàng lại đem nha hoàn được dạy dỗ