Bầu không khí giữa hai người có vẻ hòa hợp hơn.
Họ vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ.
Thoáng chốc họ đã đến Bách Xuân cung.
Đứng trước cửa lớn, Tố Linh lại cảm thấy căng thẳng.
Nụ cười liền vụt tắt, ánh mắt ngập tràn sự lo lắng.
Cô bất giác cấu chặt hai tay.
Đột nhiên có một bàn tay chạm đến.
Đó là tay của Bạch Đình, nàng vươn đến để xoa dịu nỗi căng thẳng trong lòng cô.
Tay nàng tuy lạnh nhưng lại mang sự ấm áp đến từ tận đáy lòng, điều đó đã giúp cho Tố Linh bình tĩnh hơn rất nhiều.
Cô chầm chậm đẩy cánh cửa mở ra.
Bỗng một tiếng *đùng* vang dội khiến cô giật nẩy mình.
Trước mắt cô là trận mưa pháo giấy sặc sỡ cùng với tràn vỗ tay nồng nhiệt của mọi người.
Hóa ra họ đã nghe ngóng được tin hôm nay Bách Xuân cung sẽ có người mới nên họ đã lên kế hoạch để chào đón.
- Chào mừng đến với Bách Xuân cung!
Lời chào đi kèm với tiếng hò hét sôi động đến độ Bạch Đình đứng kế bên còn phải bịt tai lại.
Còn Tố Linh lúc này thì ngơ ngác đảo mắt nhìn xung quanh.
Bây giờ cảm xúc trong cô rất khó tả.
Cô vui lắm, và cũng bất ngờ nữa.
Trên suốt quãng đường đến đây, cô suy diễn vô vàn trường hợp mình phải đối mặt nhưng cô chưa từng nghĩ tới là họ sẽ chào đón cô theo cách này.
Cô chưa từng nghĩ rằng mình sẽ được chào đón rình rang như vậy.
Mọi người vây quanh cô, hỏi cô rất nhiều thứ nhưng cảm xúc lân lân ấy đã khiến tai cô không thể nghe được gì.
Cô ôm mặt, nước mắt lưng tròng hạnh phúc.
Cô đưa mắt nhìn Bạch Đình, thấy nàng đứng tựa một góc đang cười với cô.
Cô lập tức hiểu ra rằng nàng đã biết mọi người sẽ như vậy nên lúc đó cô mới nói:
- Ta cam đoan muội sẽ thấy vui khi đến sống ở chỗ ta đấy!
Cô liền bậc khóc nức nở.
Mọi người thấy cô khóc liền cuống cuồng cả lên:
- Ơ nè sao muội lại khóc thế?
- Có phải bọn ta làm muội giật mình rồi không?
- Tất cả là tại tỷ bày đầu hết đó, làm muội ấy sợ rồi kìa!
- Ta...ta xin lỗi muội đừng khóc nữa mà!
Cô nghẹn ngào nói:
- Không phải đâu.
Muội rất vui, muội chưa bao giờ vui như vậy.
Cảm ơn mọi người.
Cô vừa nói vừa lấy tay vội vàng lau nước mắt.
Mọi người ôm chầm lấy cô an ủi.
Nhìn khung cảnh này ai nghĩ rẵng họ là những người đến từ những nơi khác nhau đâu.
Trông họ như là tỷ muội của một gia đình-đại gia đình Bách Xuân cung.
Ở một bên khác, nới đó cũng có thành viên mới mà sao nó lạ lắm! Nơi đó là Tây Long cung, nơi mà tỷ tỷ của Tố Linh-Tố Chi được điều đến.
Khác với muội muội, Tố Chi không được Phàn Long đích thân dẫn về mà cô đi cùng với một tiểu tiên khác dẫn đường.
Trong suốt quãng đường đi mặt cô không hề phảng phất tí lo lắng nào, ngược lại bình tĩnh lạ thường.
Cô bước đi khoang thai, gương mặt vênh lên đầy kiêu ngạo và thầm nghĩ:
*Chắc họ sẽ cung kính chào đón ta đây.
Cũng đúng thôi vì ta do đích thân