La Xán Xán dẫn Nguyên Nghị đến chỗ ngồi của mình. Anh nhìn cô, cười nói: “Cảm ơn.”
Trên mặt của La Xán Xán nở lên một nụ cười ngọt ngào: “Không có gì, đây là điều tôi nên làm.”
Nói xong, cô đi sắp xếp hành lý. Chẳng may có một hành lý lớn cần phải dời đi, đến khi cô định giơ tay ra đỡ thì có tiếng nói: “Để tôi giúp cô.”
Giọng nói này là của Nguyên Nghị. La Xán Xán quay đầu nhìn anh. Nguyên Nghị dùng lực kéo và đặt hành lý kia vào vị trí. Bấy giờ nhìn lại, trên giá đỡ gọn gàng hơn hẳn.
La Xán Xán mỉm cười: “Cảm ơn anh Nguyên.”
Dáng vẻ của Nguyên Nghị trông giống như một quý ông: “Tiện tay thôi mà.” Anh tiếp tục giúp La Xán Xán sắp xếp các hành lý trên kệ lại.
Sau đó, La Xán Xán kiểm tra số người trong khoang, báo cáo với tiếp viên trưởng rằng, các hành khách của hạng nhất đều đã lên máy bay hết rồi.
Máy bay chuẩn bị cất cánh, La Xán Xán thông báo với mọi người những điều cần chú ý qua đài phát thanh xong, cô quay về khoang hạng nhất kiểm tra lại chỗ ngồi của mọi người, đảm bảo rằng tất cả các dây an toàn và các thiết bị điện tử đã tắt. Song, cô bắt gặp một phụ nữ mang thai trong khoang hạng nhất đang gặp trục trặc với dây an toàn. La Xán Xán nhanh chóng bước đến, ngồi xổm trước người phụ nữ đó, giúp cô ấy thắ dây, ngoài ra còn cho cô ấy lời khuyên rằng khi đang mang thai thì cách an toàn nhất là nên cài vào phần bụng dưới.
Xong xuôi, cô đến chỗ ngồi của Nguyên Nghị, bước vào cười hỏi: “Anh Nguyên, xin hỏi anh đã thắt dây an toàn chưa ạ?”
Nguyên Nghị cười nói: “Tôi đã thắt rồi.”
Sau khi kiểm tra hạng nhất xong, máy bay cũng đã đến giờ khởi hành, La Xán Xán ngồi xuống ghế, thắt dây an toàn. Đợi máy bay bay lên độ cao ổn định rồi mới tháo đai, bắt đầu chuẩn bị khâu phục vụ hành khách trên chuyến bay. Ví dụ, lấy thực đơn cho hành khách để đặt món, dọn bàn và phục vụ bữa ăn, hoặc mỗi lần hành khách bấm chuông, cô phải đến để giải quyết vấn đề, cũng như kiểm tra an toàn. Đồng thời, cô cũng hỗ trợ tiếp viên trưởng phụ trách đồ ăn cho buồng lái.
La Xán Xán