Editor: Mộc An ChiNhìn Trương Thiết Trụ rời đi, Khương Đường dắt hai đứa nhỏ và chị dâu Tề cùng đi về hướng nhà ga.
Trên đường về, chị dâu Tề tò mò hỏi: “Sao em lại quen biết người dân nơi này?”Khương Đường giải thích: “Mấy hôm trước khi bọn em tới, vừa lúc thấy anh ta kéo phân bón đến trong huyện, tiện đường chở bọn em tới quân đội.
”“Thì ra là vậy.
” Chị dâu Tề gật đầu, cô ấy còn nói thêm: “Anh ta không chở chúng ta, có thể là sợ nữ đồng chí trên xe va chạm với chúng ta.
”Khương Đường nghi ngờ nhướng mày, kinh ngạc hỏi: “Sao chị lại nói thế? Chị nhìn ra nữ đồng chí kia mắc bệnh gì à?”Chị dâu Tề thở dài một hơi, trên mặt lộ ra sự thương cảm, “Đương nhiên là chị nhìn ra được, chị cũng từng trải qua mà.
Cái thai trong bụng cô ấy e là không giữ được, hiện tại đang trong kì ở cữ.
”Khương Đường thế mới biết chị dâu Tề từng sảy thai, dẫn tới sau này cô ấy vẫn luôn khó mang thai.
Ý xin lỗi trên mặt cô quá rõ ràng, chị dâu Tề cười cười, an ủi ngược lại cô, “Đã qua lâu rồi, Tề Hưng cũng đã tới học trung học cơ sở, chị sớm đã thoát khỏi nỗi đau đó.
”Tề Hưng là đứa con duy nhất của cô ấy.
Nhìn ra là một chuyện nhưng cô ấy vẫn không thể ngừng đau xót, Khương Đường không tiếp tục đề tài này, mà nói sang chuyện khác, “Vừa nãy chị có chú ý tới mặt cô ấy không?”“Không.
” Chị dâu Tề cau mày suy nghĩ, sau đó lắc đầu, cô ấy nghi ngờ hỏi: “Sao vậy? Em thấy gì à?”Trên mặt Khương Đường có vẻ suy tư gì đó nói: “Tuy rằng mặt cô ấy tái nhợt, nhưng vẫn nhìn ra được màu da trắng nõn, không giống bà cụ kia và Trương Thiết Trụ.
”Chị dâu Tề không để bụng, “Này cũng bình thường thôi, dù sao trước đó cô ấy cũng là thai phụ, ở nhà dưỡng thai không phơi nắng, đương nhiên sẽ trắng hơn.
”Khương Đường nghĩ nghĩ, đúng thật cũng có khả năng này.
Có điều trong