Editor: Mộc An Chi“Sau đó bọn họ kết hôn?” Bác gái Tô kinh ngạc hỏi.
Sư trưởng Tô gật đầu.
Bác gái Tô không biết nên đánh giá như thế nào, nói như trò đùa cũng không phải, bọn họ chỉ tuân theo nhu cầu của bản thân.
Muốn nói không phải trò đùa, thực tế lại quá khó tin.
Sư trưởng Tô biết bà ấy nghĩ cái gì, dặn dò nói: “Chuyện này bà biết thôi, đừng nói ra bên ngoài, đặc biệt là vợ của Tiểu Lan.
”Bác gái Tô: “Ông không nói tôi cũng biết, chỉ bằng cái miệng kia của Tiểu Chu, vừa nói cho cô ta biết, sớm muộn toàn bộ Biên thành cũng sẽ biết.
”Ăn xong cơm trưa, sư trưởng Tô đi nơi đóng quân, bác gái Tô ngồi trong nhà suy nghĩ, vẫn quyết định đi tìm Khương Đường.
Lúc này trong sân nhà họ Từ, Khương Đường đang chuẩn bị muối trứng gà.
Nhìn thấy bác gái Tô, cô lộ ra biểu cảm kinh ngạc, “Sao bác lại tới đây, có chuyện gì ạ?”Khương Đường ngây người, cảm thấy khó hiểu.
Bác gái Tô cười nói: “Không có gì, chỉ tới tâm sự với cháu thôi.
”Khương Đường cũng cười cười, nghĩ thầm Từ Vọng Quy thật sự đoán đúng rồi.
Khi nói chuyện, Bách Luyện yên lặng cầm một cái ghế dựa, đặt ở phía sau bác gái Tô.
Bác gái Tô sửng sốt, hơi kinh ngạc nhìn Khương Đường, “Hai đứa nhỏ nhà cháu rất hiểu chuyện.
”Khương Đường cười nói: “Đúng vậy, ngày thường nấu cơm sẽ rửa rau giúp cháu, nhóm lửa, ăn cơm xong sẽ chủ động giúp thu dọn chén đũa, gà con trong nhà cũng là hai anh em cho ăn.
”Bách Luyện Thành Cương được cô khen mà mím môi cười.
Bác gái Tô kinh ngạc cảm thán, rất nhiều người không muốn làm mẹ kế, đều vì lo lắng đứa bé không phải con ruột sẽ không thân với mình, không ngờ Khương Đường dạy hai đứa nhỏ tốt và nghe lời như vậy.
Phải biết rằng độ tuổi của Bách Luyện ,Thành Cương rất ham chơi, sao lại ngoan ngoãn giúp làm việc nhà.
Bà ấy thật lòng khen, “Cháu lợi hại thật đó.
Tiểu Từ cưới được cháu là nó