Editor: Mộc An ChiTừ Vọng Quy cứng họng, “Vậy cô còn lừa Bách Luyện Thành Cương nói nuôi gà con lớn lên là ăn được.
”Khương Đường vô tội nói, “Tôi chỉ nói có thể giết gà trống, chưa nói có thể giết gà mái.
”Từ Vọng Quy há miệng thở dốc, không còn lời nào để nói, chỉ thầm đồng tình với hai thằng con trai ngốc dưới đáy lòng, bị bán còn giúp người ta đếm tiền.
Ngày hôm sau.
Chị dâu Tề mang vẻ mặt “Tôi có chuyện muốn nói” đi vào sân nhà họ Từ, quen thuộc lấy một cái ghế dựa cho mình, ngồi xuống trước mặt Khương Đường.
Cô ấy nói: “Tiểu Khương, em nghe nói gì chưa? Bên hậu cần chuẩn bị tìm việc làm cho chúng ta.
”Khương Đường gật đầu, “Hôm qua em có nghe chị dâu Tô nhắc tới.
”Cô không hoàn toàn giấu giếm, dù sao sớm hay muộn đối phương cũng biết cô có tham dự vào chuyện này, chắc chắn không thể giấu cô ấy suốt.
Chị dâu Tề không nghi ngờ, chỉ tò mò hỏi: “Từ khi nào em thân với chị dâu Tô như vậy, chị thấy bác ấy tới tìm em mấy lần rồi.
”Khương Đường nửa thật nửa giả nói: “Thật ra là thế này, không biết bác ấy biết em có bằng phổ thông từ đâu, cho nên mới tới tìm em tâm sự.
”Lời này vừa nói ra, chị dâu Tề khiếp sợ trừng lớn đôi mắt, “Tiểu Khương, em có bằng phổ thông?”Khương Đường cười gật đầu, “Đúng vậy.
”Chị dâu Tề đánh giá cô một phen, kinh ngạc cảm thán nói: “Đúng là nhìn không ra đó nha.
”“Thật ra cũng không có gì ghê gớm.
”Khương Đường nói thật, học sinh phổ thông ở thời hiện đại của cô hoàn toàn không có gì ghê gớm.
Chị dâu Tề hết khiếp sợ, đột nhiên tâm sự với cô: “Vậy chị yên tâm rồi, mấy hôm trước chị còn lo lắng đây!”“Hả?” Khương Đường sửng sốt, khó hiểu chớp mắt, cô hỏi: “Lo lắng cái gì?”Chị dâu Tề cũng sửng sốt, cô ấy thử hỏi: “Chẳng lẽ em không