Hà Uy Kiệt như nhận được tín hiệu của sự đe dọa bằng tâm lý vô cùng sắc bén, tuy hắn không làm gì có lỗi với cô nhưng lại cảm thấy chột dạ vô cùng!
"Ánh Dinh là đồng nghiệp của tôi tại cơ quan, hôm nay cô ta đi cùng tôi để lựa nhẫn kết hôn, chẳng may bị đồng nghiệp khác vô tình nhìn thấy rồi chụp hình lại thôi! "
Tôn Giai Ân lại nợ nụ cười đậm hơn trước, cô tiến sát lại phía Hà Uy Kiệt khiến hắn tự động nhích người ra phía sau, luồng sát khí kì lạ này tỏa ra quá mạnh rồi!
"Đi mua nhẫn kết hôn à, anh muốn cưới hai vợ à anh yêu, anh bị điên à cái thằng dở người này! !"
Hà Uy Kiệt nghe Tôn Giai Ân mắng liền vội vàng giải thích, hắn cảm giác bản thân đang rơi vào tình trạng bị bạo lực gia đình trầm trọng!
"Ở đó có nhiều mẫu lắm, tôi không biết em thích cái nào nên mới nhờ Ánh Dinh lựa giúp, dù sao cả hai cũng là phụ nữ nên có thể hiểu nhau hơn, nhưng sau đó nhân viên bảo phải đưa em đến thử thì mới lựa chọn được size nhẫn phù hợp nên tôi không mua nữa! "
Tôn Giai Ân nghe giải thích cũng cảm thấy hợp lí, không lí nào một người biết luật pháp như Hà Uy Kiệt lại làm cái chuyện đáng xấu hổ trái luân thường đạo đức kia được!
"Đang yên đang lành tự nhiên muốn mua nhẫn, tôi nghĩ anh không phải là người thích ràng buộc vì bất kì lý do nào đó mà! ?"
Hà Uy Kiệt đúng là không thích bị ràng buột trong một khuôn khổ nhất định, hắn theo chủ nghĩa thích làm theo ý của bản thân, hành động theo quán tính nên thường khiến những người bên cạnh hắn vô cùng mệt mỏi!
"Đúng là vậy nhưng em nghĩ việc chúng ta kết hôn rồi mà không có nhẫn thấy kì lạ không! ? Lỡ bà nội em biết được thì tôi sẽ là người bị mắng đấy! !"
Tôn Giai Ân nghĩ cũng thấy đúng, bà cô trước giờ đều để ý những chi tiết vô cùng nhỏ nhặt.
Chẳng may bà lên thăm hay hai đứa về nhà thăm bà vào dịp lễ mà không đeo nhẫn cưới thì chắc chắn sẽ bị bà đuổi đánh mất!
"Anh nói đúng thật đấy, vậy ngày mai tôi tan học thì chúng ta đi mua nhẫn kết hôn nhé! !"
Hà Uy Kiệt liền gật đầu, hắn nhanh chóng dọn cơm tối ra để cả hai cùng ăn với nhau, xong xuôi đâu đấy thì hắn vẫn là người phải đi rửa bát lẫn dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, còn Tôn Giai Ân thì về phòng đọc mấy quyển truyện mà cô thích!
Tôn Giai Ân đọc được một lúc liền quên béng mất thời gian đã gần nửa đêm, cô vừa đặt mình chuẩn bị ngủ một giấc thì nghe thấy tiếng điện thoại vang lên, không ngờ người gọi đến lại là bà nội!
"Cháu nghe ạ! !"
- Bà xin lỗi vì