Tôn Giai Ân quay trở lại trường học sau một năm bảo lưu kết quả, nhưng lần này cô không theo học trường cũ mà chuyển đến một trường đại học trực thuộc nơi nghiên cứu của Tô Quân với thành tích học tập đáng nể của mình.
Tô Quân cũng muốn Tôn Giai Ân chuyển đến nơi này học vì cậu có thể ở gần cô hơn, dù phần trăm rất ít nhưng cậu hi vọng cô có thể hồi tâm chuyển ý mà đáp lại tình cảm của cậu.
Sau khi tan học, Tôn Giai Ân hẹn Tô Quân cùng nhau đi ăn chiều ở một quán ăn địa phương, nơi đây nổi tiếng với món mì lạnh và thịt lợn xào cay!
Tô Quân vừa gắp thịt heo và bát của Tôn Giai Ân vừa hỏi!
"Cậu thấy nơi này thế nào? Có hợp với cậu không?"
Tôn Giai Ân mỉm cười vui vẻ, cô bỏ miếng thịt vào miệng liền trả lời cậu!
"Tốt hơn trường cũ của tớ rất nhiều, nhưng chương trình học ở đây nâng cao hơn tớ nghĩ nên tớ phải học nhiều hơn! "
Tô Quân gật đầu, dù gì trường đại học này cũng là trường dành cho học sinh ưu tế, đào tạo ra rất nhiều nhân tài cho đất nước nên chương trình học nặng là chuyện bình thường.
Huống chi Tôn Giai Ân mới chỉ học được mấy tháng sau khi bỏ bê một năm, cô thấy nặng cũng là lẽ đương nhiên!
"Cuối tuần này cậu tính làm gì không?"
Tô Quân suy nghĩ một lát liền gật đầu, cậu nói với giọng chán nản!
"Cuối tuần tớ phải làm báo cáo cho giáo sư, sau đó đi trao đổi kinh nghiệm với khóa dưới.
Ban đầu tớ còn muốn hẹn cậu đi mua thêm đồ cơ đấy, tiếc quá! !"
Tôn Giai Ân nhìn gương mặt chán nản của Tô Quân liền mỉm cười, cô đưa tay xoa nhẹ lên tóc cậu!
"Làm việc chăm chỉ nhé, tớ thấy nhà cũng nhiều đồ rồi, cậu mua thêm làm gì cho phí tiền! "
Hiện tại Tôn Giai Ân vẫn chưa tìm được phòng trọ với giá phù hợp nên cô ở tạm chỗ của Tô Quân.
Cả hai người cũng biết giữ khoảng cách nên không làm gì khiến đối phương cảm thấy khó xử!
Tô Quân phụng phịu tỏ vẻ không vui, cậu đang tính nói gì đó liền nhìn thấy sắc mặt của Tôn Giai Ân hơi ngưng đọng.
Cậu nhìn theo hướng của Tôn Giai Ân liền thấy tin tức đang chiếu trên tivi!
"Cậu còn nhớ anh ta à! ?"
Tôn Giai Ân nở nụ cười nhẹ nhàng, cô nắm chặt đôi đũa trong tay!
"Không! Tớ chỉ hơi thắc mắc tại sao tên khốn đó còn sống thôi! "
Tô Quân cười lớn, cậu nhìn biểu cảm nghiêm túc của Tôn Giai Ân liền biết cô không nói đùa, trong lòng cậu lại cảm thấy hạnh phúc!
"Thôi kệ anh ta đi,