Đối Tượng Xem Mắt Là Con Gái Thần Linh

Xem Mắt


trước sau

Ngày hôm sau.   

Ánh nắng mặt trời chiếu sáng từ trên cao.   

Những ngày tháng tám, nóng đến kỳ lạ.   

Chu Tự nhìn quán cà phê xa xa hơi thở dài, cuối cùng sửa sang lại quần áo....   

Ừm, ờ, thôi rồi, áo bị ngắn.   

Lắc đầu, sau đó bước vào quán cà phê.   

Hôm nay là ngày xem mắt, địa chỉ là ba cho.   

Một chút cơ hội nghỉ ngơi cũng không cho hắn, ngày hôm sau đã bắt hắn gặp mặt thần nữ ma đạo.   

Quán cà phê.   

Vừa vào cửa đã có thể thấy rõ tình hình bên trong.   

Quán không lớn, được trang trí khá đẹp, có hai khách hàng nữ.   

Một người là một cô gái yên tĩnh mặc váy trắng đến đầu gối, cổ áo tương đối bảo thủ, rất đẹp, khẳng định không phải là người của ma đạo.   

Người thứ hai trang điểm đậm, mặc áo da màu đen, có chút lộ liễu.   

Tương đối phù hợp với người trong ma đạo,chính là cô ta.   

Không chút do dự, Chu Tự đi tới trước mặt cô gái trang điểm đậm này.   

Lúc tới đây, cô gái ngẩng đầu nhìn Chu Tự một cái, tùy ý nói: "Anh tới rồi à?"   

"Ừm." Chu Tự gật đầu, ngồi đối diện.   

Khá câu nệ.   

Trong lúc nhất thời không biết nên nói chuyện gì.   

"Cái này, loại chuyện này tôi cũng là lần đầu tiên, cho nên không có kinh nghiệm gì."   

Hắn chưa từng tiếp xúc với con gái, chứ đừng nói đến việc xem mắt, cho nên hắn cảm thấy vẫn là thẳng thắn thì tốt hơn.   

Không hiểu mà giả vờ nhiều lần thì vô cùng lúng túng.   

Cô gái kia nhìn Chu Tự vươn tay, dùng tay ra hiệu hình chữ bát, cười nói: "Tám trăm, tôi tự mình chỉ đạo."

"A?"

Chu Tự có chút không hiểu, xem mắt cũng phải trả phí?   

Thấy Chu Tự không phải là rất tình nguyện, cô gái nói một lần nữa: "Anh nói bao nhiêu? Có vẻ anh là người mới, tôi ra giá thấp như vậy,anh đừng có quá đáng. Mặc dù anh không phải là xấu, nhưng tôi đã nhìn thấy rất nhiều người còn đẹp trai hơn anh."

Do dự một lát, Chu Tự vươn năm ngón tay nói: "Năm trăm, gần đây tôi hơi kẹt."   

Hắn vừa mới tốt nghiệp, còn đang tìm việc làm, trong nhà lại làm đủ loại lý do để không cho hắn phí sinh hoạt, thật sự không có tiền.   

Người phụ nữ kia nhíu mày, không vui nói: "Anh đây có phải không coi tôi là người hay không?"   

Dừng một chút, cô ta lại tiếp tục mở miệng: "Được rồi năm trăm thì năm trăm, tốt xấu gì cũng tán gẫu ra tình cảm, đêm nay tiện nghi cho anh đấy."   

Chu Tự càng nghe càng cảm thấy không thích hợp, sau đó nói: "Tối nay? Xem mắt tiến triển nhanh như vậy?"   

Người phụ nữ
kia cũng sửng sốt: "Xem mắt? Anh đang vội vã kết hôn à? Thế thì năm trăm kia cũng không được, như thế nào cũng phải có 20 vạn chứ? Sau đó anh còn phải có một căn nhà, xe, phải rồi, căn nhà cũng phải thêm tên của tôi nữa, con cái khẳng định cùng họ anh, tôi cũng tương đối truyền thống.”

Vẻ mặt Chu Tự kinh ngạc, ma đạo thành thân cũng như vậy sao?   

Nhưng mà hắn thật sự không có nhà cửa gì, vậy xem mắt có phải thất bại rồi hay không?   

Chỉ là khi hắn muốn mở miệng, đột nhiên nhìn thấy có nước hắt về phía cô gái áo da.   

Đó là cà phê.   

Toẹt ! ~

Cà phê hắt vào người kia.   

Biến hóa đột ngột, chỉnh cô gái áo da đến choáng váng.   

Cô ta quay đầu nhìn về phía cô gái mặc váy trắng bên cạnh, tức giận từ trong lòng nổi lên, ác từ gan sinh ra.   

Ba!   

Đập lên bàn.   

"Mẹ mày... mẹ... sao lại quen mắt như vậy?" Cô gái áo da vốn còn phẫn nộ, sau khi thấy rõ diện mạo của đối phương, kiêu ngạo trong lúc nhất thời liền biến mất.  

Cô ta cẩn thận nhìn cô gái váy trắng, tựa như nhớ tới cái gì đó, sau đó bị dọa liên tục lui về phía sau.  

"Ha ha, hiểu lầm, tôi đi rửa mặt đây."   

Nói xong liền trực tiếp chạy ra ngoài.   

Chu Tự: "???"   

Lúc này cô gái váy trắng nhìn Chu Tự nhẹ giọng mở miệng: "Chu Tự?"   

"Là tôi." Chu Tự lập tức gật đầu.   

Hắn hiểu được, cô gái này có thể mới là người tới xem mắt, cô gái vừa rồi có thể là tới...nói về cuộc sống.   

Nhưng mà thần nữ ma đạo xinh đẹp như vậy sao?   

"Tôi là Thu Thiển, không nghĩ tới anh có loại sở thích này, năm trăm là giá thông thường sao?" Thu Thiển nhìn vị trí trống đối diện Chu Tự, giống như đang nhớ lại cô gái vừa ngồi ở vị trí kia.   

Sau đó cất bước đi về phía vị trí trước đó của mình.   

Trên đường đi, cô nhìn vào cốc cà phê trong tay, thở phào nhẹ nhõm: cuối cùng không cần phải uống thứ khó uống như vậy.   

Chu Tự: "...."   

Truyện convert hay : Trọng Sinh Sơ Trung: Thần Y Học Bá Tiểu Ngọt Thê

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện