Sau bữa tối, chị em cô giúp ông bà dọn dẹp bát đĩa, xong xuôi bốn người, hai già hai trẻ cùng nhau quây quần bên lò sưởi ấm áp.
Cô ngồi bó gối, đầu cúi thấp, mắt nhìn miên man vào ánh lửa đỏ rực bập bùng trong lò sưởi, dường như cô đang tự do tự tại trong thế giới riêng của mình.
Bà ngoại nhìn cô lúc lâu, bèn khẽ hỏi:
"Cháu bà đang nghĩ gì đấy?"
Cô lúc này quay lại nhìn ngoại mình, ngắm những nếp nhăn mà thời gian đã gây ra, nhớ lại thời còn ấu thơ khi bà lặn lội hàng trăm cây số từ nước Anh xa xôi sang đến Mỹ chỉ để nhìn thấy đứa cháu gái mà mình nhất mực yêu thương.
Bà đã ở lại hẳn một năm trên đất Mỹ để chăm cô cho đến khi tròn một tuổi, lúc ấy bà đành ngậm ngùi tạm biệt đứa cháu gái bé bỏng mà quay về nước Anh.
"Cháu đang nghĩ về bà đấy."
Cô đáp, bà thấy thế véo nhẹ má cô, nói:
"Khổ cái nhà cô, biết trêu chọc ghê nhỉ? Lỡ đang nghĩ về chàng nào thì sao, giờ lớn hết rồi đâu còn thời gian dành cho bà già này nữa?"
Cô vội nhào vào lòng bà như ngày còn bé, cô cười đáp lại:
"Bà ơi, cháu thương bà nhất mà.
Cháu chẳng có ai ngoài bà hết."
Ngoại thấy thế chỉ biết cười trừ, em gái cô cùng ông lúc ấy tiến đến chỗ hai bà cháu, ngồi cạnh, ông cất tiếng hỏi:
"Hai bà cháu tâm sự gì thế? Cho hai ông cháu tôi nghe với nào."
"Ừ thì tôi đang hỏi dò xem cô nương mười tám tuổi này có chàng nào trong tim chưa ấy mà."
"Ôi dào, hoá ra là chuyện đấy."
Ông cười, Syrena thắc mắc.
"Chuyện gì thế ông? Cháu cũng muốn nghe."
"Hay cháu nghe bà kể chuyện nhé?"
Bà đề nghị, ông gật gù đồng ý.
Chị em cô thì sao mà từ chối cho được.
Thế là đêm đó, bên cạnh ánh lửa ấm áp bập bùng trong lò sưởi, tuy ngoài kia trời có gió mạnh thi thoảng đập vào cửa sổ tạo nên những âm thanh ghê