Tiêu Mạn sang Úc tính đến nay cũng được hai tuần rồi.
Sáng sớm, ba Tiêu đã gọi giục con gái:
- Vâng, con đây ba.
" Con gái ba ngủ nướng giờ mới dậy sao? "
Tiêu Mạn bật dậy, vươn nhẹ vai, tiếp tục nghe điện thoại.
- Ba này, mới có 7 giờ mà ba.
Hơn nữa mấy ngày nay thức khuya, hôm nay con mới ngủ được giấc ngon lành, ba đừng có chọc con nữa mà - Tiêu Mạn giả bộ làm nũng.
Thấy thế, Tiêu Danh Quân cũng xuống giọng, nghiêm túc hỏi han.
" Rồi, rồi.
Tập đoàn bên đấy giải quyết xong rồi chứ? "
- Vâng, cũng không hẳn là triệt để, còn một vài vấn đề nhỏ nữa con cũng không tiện nhúm tay vào nên anh Thành nói để anh ấy lo rồi ạ.
" Vậy thì tốt, bao giờ con về."
Tiêu Mạn ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời:
- Chắc hai ngày nữa ạ.
Con muốn ở với ông bà thêm chút.
" Được được, con muốn sao cũng được.
"
- Mà ba ơi - Tiêu Mạn có chút lưỡng lự - Con với anh Thành sẽ không về nhà trước đâu ạ.
Sắp đến giỗ bà ngoại của anh, nên là chunga con về nhà cũ trước ạ.
Nghe con gái nói, Tiêu Danh Quân như sực nhớ ra điều gì.
" Ấy chết, con không nhắc, ba mẹ cũng quên luôn.
Lúc nào về thì giúp anh con với đấy! "
- Vâng ạ.
Con biết rồi ạ.
Bye ba.
" Bye con."
Để chiếc điện thoại đã tắt màn hình sang một, Tiêu Mạn bước xuống giường xếp chăn.
Sau đó theo hướng cửa sổ mà tiến đến kéo rèm.
Ánh nắng soi rọi lên khuôn mặt trắng sữa của cô.
Tiêu Mạn vươn vai, cơ thể tạo ra một đường cong quyến rũ.
Nhận thấy bản thân đã tràn đầy năng lượng, cô bước vào nhà vệ sinh.
Sau 10 phút, vẻ ngoài của Tiêu Mạn đã thay đổi hoàn toàn.
Đầu tóc được búi gọn kiểu đuôi ngựa, bộ đồ ngủ thay bằng chiếc áo sơ mi trắng và chân váy dài.
Ngắm bản thân trong gương, cô cũng bất giác mà tự luyến:
- Nice.
Bỗng có tiếng vọng từ dưới nhà:
- Tiểu Mạn, xuống ăn sáng thôi con.
Thì ra là bà nội.
- Vâng, con xuống ngay đây ạ.
- Gọi thêm cả tiểu Thành nữa nhé!
- Vâng ạ.
Tiêu Mạn bước ra, tay cầm nắm cửa kéo và khoá lại.
Đi vài bước là tới phòng của Thiên Thành vì phòng anh cách phòng cô một phòng trống.
Hai người nhanh chóng đi xuống phòng bếp.
Trên bàn ăn, thức ăn đã có sẵn, không nhiều nhưng đủ chất.
- Cảm ơn vú nhé.
Mấy nay vú vất vả quá.
- Không có gì đâu thưa bà chủ.- Vú