Ngày trôi dần.
Hôm nay thứ bảy, bây giờ đang tiết 3, tiết cuối cùng là sinh hoạt.
Lúc này Thiếu Phong đang gục đầu trên bàn ngủ mặc cho giáo viên vẫn đang giảng bài.
Bất chợt giáo viên nhìn xuống ánh mắt đawtj trên người Thiếu Phong.
Tô Minh vội lấy chân đạp mạnh vào ghế của cậu khiến cho cậu chợt bầng tỉnh giấc.
Thiếu Phong mắt nhắm mắt mở nhìn lên bảng.
Vừa ngước nhìn lên đã gặp ngay ánh mắt không mấy thiện cảm của giáo viên.
- Bùi Thiếu Phong.
- Có.
- Em đứng dậy cho tôi.
Thiếu Phong vội vàng đứng dậy.
- Tỉnh ngủ chưa em.
- Rồi ạ.
- Tốt.
Vậy tôi hỏi em, em trả lời được tôi cho em ngồi xuống.
Tác phẩm tôi vừa nhắc đến của tác giả nào.
Thiếu Phong lúc này rất hoang mang.
Thấy vậy, Tiêu Mạn đành phải nhắc nhỏ cho cậu.
" Là Lý Bạch "
Nghe được đáp án, Thiếu Phong dãn được cơ mặt.
- Thưa cô, của Lý Bạch ạ.
- Được rồi ngồi xuống đi.
Nếu còn có lần sau tôi sẽ dắt em lên gặp chủ nhiệm của các em.
- Vâng.
Nói thật, chỉ có Bùi Thiếu Phong mới có lá gan ngủ trong giờ của cô Phó thôi.
Bởi giáo viên Phó nổi tiếng nghiêm khắc và khó tính, đã vậy lại còn dạy môn văn.
Haiza, tốt nhất không nên phạm sai lầm trong giờ của cô nếu không muốn có một tiết học ko yên ổn.
Đời không thể để chúng ta vui vẻ một khắc nào, tránh được giáo viên này lại vấp phải giáo viên kia.
Giờ sinh hoạt hôm nay, sau khi báo cáo hoạt động của lớp trong tuần xong, thầy Lý ổn định lớp sau đó nhắc đến kì thi cuối tháng.
- Các em thân mến.
Tôi xin được báo tin này cho các em, kì thi cuối tháng sẽ bắt đầu vào tuần sau.
Theo đó, sau khi có kết quả, thầy nghĩ chỗ ngồi của một số bạn sẽ thay đổi theo thành tích của bản thân.
Mặc dù đã có sẵn tâm lí nhưng tin tức được xác nhận của chủ nhiệm, khuôn mặt ai cũng tỏ ra sự buồn bã và lo lắng bởi có thể sẽ rời xa người bạn cùng bàn trong một tháng qua.
Trên đường về, Tô Minh mở lời trước.
- Này Thiếu Phong.
- Hả.
- Sao mình thấy cậu không có vẻ gì lo lắng vậy?
- Mình thì có gì mà phải lo lắng.
- Phải rồi, cậu không lo lắng.
Chắc cậu chưa biết quy tắc xếp chỗ của Lý lão sư rồi.
Hôm trước mình và Tiêu Mạn có