Chuyện của Hà Dương vẫn tiếp tục lên men.
Đạo diễn Hứa vào nghề nhiều năm cũng chưa từng thấy minh tinh trẻ lớn gan lớn mật như vậy.
Ông không rành mấy cái ngã rẽ trên mạng, fan hay không fan cũng chẳng liên quan tới mình.
Lúc mọi người quây quần trong phòng khách ăn cơm, đạo diễn Hứa trực tiếp share lại bài của Lý Úc Trạch, lên án vài câu về cách làm của Hà Dương.
Nữ diễn viên còn oan ức hơn, cô vốn là người bị hại nên cũng share lại để minh oan cho bản thân.
Ngay từ đầu, những vị này có thể cùng đóng phim chung đã không đơn giản.
Chọn đại một người cũng có thể lấy danh tiếng đè chết Hà Dương.
Đạo diễn Trương cảm nhận rõ sự tức giận của mọi người.
Đây không phải lỗi của Lý Úc Trạch.
Nhưng cuối cùng vẫn muốn hắn đứng ra xin lỗi?
Lẽ nào lại thế!
Có điều...!nhà đài vẫn chưa đưa phương án giải quyết.
Ghi hình tiếp theo có cần đợi Hà Dương không cũng chẳng có một tin chính xác.
Tuy hiện giờ đại đa số khán giả đều tẩy chay Hà Dương nhưng cụ thể dùng hay không dùng gã vẫn thuộc về quyết định của nhà đài.
Trước khi Lý Úc Trạch đăng weibo, đạo diễn Trương đã gọi điện thoại.
Theo ý nhà đài vẫn phải nể mặt kim chủ của Hà Dương nên muốn để gã quay lại.
Còn không được nữa thì xin lỗi khán giả.
Lâu dần mọi người cũng sẽ quên.
Nhưng nếu Hà Dương quay lại, các khách mời kỳ này chắc chắn sẽ không hài lòng.
Đạo diễn Trương cau mày, cầm điện thoại đi quanh sân, đến ăn cũng chẳng buồn động đũa.
Ông nghĩ một lúc rồi gọi lại cho nhà đài.
Bất kể sau này có sắp xếp thế nào, chí ít kỳ này cũng phải cho Hà Dương đừng đến.
Nhưng nào ngờ câu chuyện bên nhà đài đã thay đổi, đề nghị ông trực tiếp thay người, sau này cũng không cần dùng gã nữa.
Tuy không rõ cụ thể đầu đuôi thế nào nhưng sự việc đã được giải quyết, đạo diễn Trương cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vừa định vào phòng ăn tối, ông bắt gặp Lý Úc Trạch và trợ lý từ trong bước ra.
Trên tay trợ lý bưng một dĩa cá và một chén cơm.
Lý Úc Trạch đụng phải ông, khẽ gật đầu, không nói gì, chẳng nhìn ra vui buồn mừng giận.
Đạo diễn Trương đợi bóng hắn khuất xa mới hỏi ngẫu nhiên một nhân viên: "Lý Úc Trạch sao rồi?"
Nhân viên khá đồng cảm, nhìn theo bóng lưng Lý Úc Trạch và nói: "Xảy ra chuyện lớn như vậy chắc anh ấy cũng không dễ chịu gì.
Chưa ăn được mấy miếng đã xin đi nghỉ ngơi.
Đạo diễn Hứa biết ảnh chưa no nên để ảnh mang ít cơm theo, thấy ảnh đặc biệt thích món cá do Thu Thu làm nên kêu bưng hết đi rồi."
Món cá Hạ Tri Thu làm chỉ được Lý Úc Trạch ăn hai miếng, khi những người khác chuẩn bị gắp đến, hắn liền đứng dậy nói sắp về phòng nghỉ ngơi.
Ai cũng thông cảm tâm trạng hắn không tốt nên không vì một con cá mà tính toán so đo.
Ngày hôm sau.
Chương trình được quay như bình thường.
Dù sóng gió trên mạng vẫn tiếp diễn nhưng không ảnh hưởng lớn đến chương trình.
Băng vải trên tay Hạ Tri Thu cũng được quấn lại, chỉ còn hai lớp mỏng dính vào lòng bàn tay.
Chỉ cần không chạm nước sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ nhiệm vụ.
Bếp chính hôm nay đã thay đổi.
Đột nhiên Hạ Tri Thu và Lý Úc Trạch muốn đi tìm nguyên liệu.
Thế nhưng lúc phân nhóm hai người đều không chọn đối phương, Hạ Tri Thu và đạo diễn Hứa về một nhóm.
Lý Úc Trạch đang gánh khoản nợ lớn một trăm tệ, lại còn độc hưởng món cá Hạ Tri Thu làm nên không ai thèm trả nợ cùng hắn.
Nếu một mình hắn muốn trả hết số tiền kia, có lẽ phải bận rộn rất lâu.
Hạ Tri Thu thương lượng với đạo diễn Hứa cho Lý Úc Trạch đi chung với họ, như vậy có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Đạo diễn Hứa đâu phải kẻ ngốc.
Ông không cảm thấy để Lý Úc Trạch gia nhập nhóm họ có lợi ích gì.
Nhiệm vụ cả nhóm vẫn là đi tìm nguyên liệu nấu ăn.
Hôm qua không ăn cá, chỉ được vài lát thịt heo.
Lại còn thiếu vài tệ chỗ mấy sạp bán, đi làm nhiệm vụ là có thể trả lại.
Hạ Tri Thu chớp mắt, đạo diễn Hứa bình thường rất dễ nói chuyện, vậy mà khi chơi trò chơi lại nghiêm túc đến thế.
Hơn nữa, những người chủ chốt trong bộ phim đều khá quen mặt với Lý Úc Trạch, họ không vì địa vị hoặc danh tiếng mà đợi một loạt vấn đề để nịnh nọt hay cố ý lấy lòng hắn.
Thậm chí còn nhân cơ hội này để nhìn hắn làm trò cười.
Ai kêu ngày thường hắn luôn dùng gương mặt vô cảm để đối diện người ta, mọi người đều muốn thấy biểu cảm gì đó mới hơn.
Hạ Tri Thu suy nghĩ rồi ra dấu tay với đạo diễn Hứa nhờ ông ấy cùng quay lưng về phía ống kính, sau đó giảm âm lượng thì thầm vài câu bên tai ông.
Ông lắng nghe một lúc, khi đối mặt với máy quay lần nữa, thái độ đã thay đổi.
Ông đồng ý cho Lý Úc Trạch vào chung nhóm, cũng đồng ý giúp Lý Úc Trạch trả nợ.
Nhưng cụ thể là trả thế nào thì đạo diễn Hứa không nói.
Hạ Tri Thu né máy quay và mỉm cười với Lý Úc Trạch đứng cách đó không xa.
Lý Úc Trạch cũng nhìn lại, nhép miệng hỏi: Em bán anh hả?
Hạ Tri Thu liên tục lắc đầu, cũng nhép miệng nói lại: Em đang giúp anh.
Muốn kiếm tiền thì trước tiên phải có gì đó để đổi thành tiền.
Nhưng chương trình kiểm soát chặt chẽ, nhiều thứ cần phải lấy được bằng các nhiệm vụ.
Hạ Tri Thu và đạo diễn Hứa nhận nhiệm vụ trồng cải bắp ngoài ruộng.
Lý Úc Trạch nợ quá nhiều, cũng không có nhiệm vụ cố định nên Hạ Tri Thu không cho hắn giúp đỡ mà đưa một túi ni lông, yêu cầu hắn lên núi hái nấm.
Nếu hỏi trên đời này thật sự có chuyện gì Lý Úc Trạch không thể hiểu.
Thì đó chính là bộ não nhỏ của Hạ Tri Thu, trong những tình huống thông thường, nó hoạt động hết sức nhanh nhạy.
Khi còn đi học, vì chuyện hắn mời gia sư bị Hạ Tri Thu nắm thóp, thành ra bị ép đặt đồ ăn của tiệm nhà cậu ấy mấy tháng trời.
Còn hiện tại, thấy cậu và đạo diễn Hứa thì thầm to nhỏ bửa buổi, mặc dù không nghe được nội dung nhưng hắn mơ hồ nhận thấy một dự cảm chẳng lành.
Tuy nhiên, dự cảm này đã rất lâu chưa có lại.
Hắn vô cùng mừng rỡ.
Lúc hái nấm cũng cảm thấy vui vẻ.
Dù hái