Từ sau bận ấy. Khanh hoàn toàn không nhắn tin cho Hà. Hoặc vì cậu ta quá bận, hoặc ngầm ý là cô phải chủ động lên lịch, như đã hứa.
Hà đem chuyện này tâm sự với Hương, lấy làm phiền não.
Trước đó, Việt Hương cũng đã xin lỗi Hà vì đã sẵng giọng không cần thiết vào hôm diễn ra trận chung kết, đồng thời kể cho Hà mọi chuyện.
Trà My vốn là bạn thân từ nhỏ của cả Hương và Tuấn Anh, khi ba người còn học trường làng ở ngoại thành. Những năm cấp 2, My làm quản lý đội bóng, vì thích Tuấn Anh nên luôn ở bên quan tâm giúp đỡ, cậu ta, nhưng hoàn toàn không được coi trọng. Cậu ta thậm chí theo đuổi hết người này đến người khác, toàn là những cô gái xinh đẹp, như để phủ nhận My. Vậy mà bất chấp sự phản đối của Việt Hương, tình cảm của Trà My không có vẻ gì là thay đổi.
"Cũng không lạ. Tình cảm mà. Khó nói lắm." Hà chặc lưỡi.
"Mọi chuyện đều có lý do. Từ nhỏ cái My nó vừa ngoan vừa hiền, lại nhát ghê lắm. Đại khái như Thủy Linh bây giờ ấy, khác mỗi là, không có phong cách tiểu thư vì nhà nó nghèo. Hơn nữa ba mẹ cổ hủ chỉ thích con trai nên từ khi có thằng em, nó cứ như người thừa trong nhà. Dạo bé, nó sợ nhất mùa hè. Cứ mỗi độ hè đến, gia đình chủ căn biệt thự ở khu đất bên cạnh lại về nghỉ mát. Đồng nghĩa với việc nó lại bị thằng nhãi ranh con nhà đó hành hạ, bắt nạt. Thằng đó rõ ràng không phải dân ở đấy, mà nói gì bọn trẻ con trong khu cũng sợ, nghe răm rắp, chẳng hiểu dùng tiền, nắm đấm hay thanh thế của bố mẹ... Cho đến một lần..."
"Tuấn Anh can thiệp?"
"Đại khái." Hương thở dài. "Tuấn Anh hôm đó không biết ăn phải cái gì mà bất bình ra mặt, còn lao vào đánh nhau với thằng đó nữa chứ. Mặc dù thua be bét, nhưng cũng đấm cho thằng kia chảy máu mũi. Từ sau mùa hè đó, không rõ là trùng hợp hay cố ý, gia đình thằng bé kia không trở lại, căn biệt thự cũng được bán cho người khác. Và..."
"Tuấn Anh trong mắt Trà My nghiễm nhiên trở thành một anh hùng." Hà thay bạn kết luận.
"Chính xác." Tóc ngắn chặc lưỡi. "Có điều không giống như phim Hollywood, anh hùng ở đây không thích mỹ nhân. Không thích là không thích."
My vốn chăm chỉ, học giỏi, lên lớp mười thi đậu vào trường chuyên Thanh Phong, một mình lên thành phố vừa làm