Người dịch: RavineQuẹt thẻ phòng, cửa mở phát ra tiếng “bíp” kéo dòng suy nghĩ của Trình Cẩn trở về với thực tại.
Lục Đào đi vào trước, sau đó đứng ở cửa nhìn cậu, "Vào đi."Trình Cẩn không quen làm trái với lời của anh, cho dù trong lòng có không tình nguyện đến đâu, cậu cũng không làm được.
Cậu ngập ngừng bước vào.
Nhiều lần cậu rất muốn nói "Mở thêm phòng khác đi", nhưng lời đến bên môi lại bị nuốt vào trong.Không gian căn phòng không rộng lắm, từ những tấm rèm cửa sổ chưa được kéo ra có thể thấy bên ngoài đang có tuyết rơi.
Trình Cẩn đã quen với kiểu khí hậu này, cậu cảm thấy bông tuyết ở đây nhỏ hơn, không giống như trên tinh cầu Địa Nhiệt, tuyết rơi gần như nhấn chìm cả trời đất.
Trong phòng chỉ có một chiếc giường lớn, phong cách trang trí cũng mang theo đặc trưng của tinh cầu Băng Tinh, đồ trang trí tất cả đều rất đẹp, có thể thấy người sắp xếp bày biện đã đặt vào trong rất nhiều tâm tư.
Trình Cẩn không dám ngồi dựa vào giường cho dù cậu không sợ Lục Đào sẽ “bộc phát thú tính”, dù sao đối phương cũng chưa từng biểu lộ dục vọng trước mặt mình.Hoàn toàn không giống như có cùng một cơ thể với “Lục Đào kia”.Lục Đào so với cậu bình tĩnh hơn rất nhiều, vào phòng liền cởi áo khoác ngoài, lộ ra bộ quân phục bên trong, nhìn Trình Cẩn, "Cần gì không? Tôi kêu bọn họ mua."Trình Cẩn nhanh chóng lắc đầu, "Không, không cần gì đâu."Lục Đào nhìn chằm chằm cậu vài giây, sau đó đột nhiên nói: "Áo khoác bị tuột ra rồi."“A?” Trình Cẩn trợn tròn mắt kinh hãi.
Phản ứng này hiển nhiên khiến đối phương có chút không vui, sắc mặt người đàn ông trở nên nghiêm túc hơn, nói: “Đổ mồ hôi rồi, cứ che đậy thế sẽ rất dễ nhiễm lạnh đấy.""Em, em không sao ..." Trình Cẩn không dám cởi áo khoác, vì sợ đối phương sẽ phát hiện ra gì đó.
Mặc dù thực ra bụng cậu vẫn chưa lộ rõ, lại mặc thêm hai bộ quần áo bên trong, một bộ còn là áo len dày, nhưng cảm thấy khả năng quan sát của Lục Đào rất nhạy bén nên vẫn khư khư mặc cho an toàn.Lục Đào cau mày, từng bước tiến về phía cậu.
Bước chân của anh ấy rất lớn, không gian trong phòng cũng không rộng, vì vậy chỉ vài bước đã đứng trước mặt Trình Cẩn.
Trình Cẩn sửng sốt, vô thức lùi lại vài bước cho đến khi lưng chạm vào tường mới dừng lại.
Người đàn ông đứng trước mặt khí thế cường hãn, Trình Cẩn không dám nhìn thẳng vào anh, chỉ là lúc đầu không khỏi nhìn anh, lại nghe thấy Lục Đào nói: "Hiện tại sợ tôi như vậy sao?"Nói xong liền duỗi tay ra thăm dò ngực Trình Cẩn.
Trình Cẩn muốn chặn, nhưng vừa giơ tay lên đã bị đối phương giữ chặt cổ tay, bàn tay anh vẫn đưa tới trước ngực cậu nắm lấy khóa kéo.Một âm thanh khẽ vang lên, khóa áo khoác của Trình Cẩn bị kéo xuống, lộ ra màu áo len bên trong.
Trình Cẩn lúc này mới biết ý định của anh, cậu hoảng loạn nói: "Để, để em tự làm ..." Cậu quả thực là mồ hôi nhễ nhại, lại do căng thẳng, ngay cả chân tóc cũng ướt sũng, đúng là khắp người nhớp nháp, không thoải mái chút nào."Sợ tôi?"Một lần nữa lại nghe thấy câu hỏi này, trong lòng Trình Cẩn bối rối, lắc đầu lung tung.
Cậu thoát khỏi sự kiềm chế của đối phương, nhanh chóng cởi áo khoác, sau đó ôm chiếc áo dày vào trong ngực, "Em đổ nhiều mồ hôi quá, em, em đi tắm."Trong khách sạn có cung cấp áo choàng tắm, Trình Cẩn lấy ra một chiếc từ trong tủ, trước khi vào phòng tắm, cậu thấy Lục Đào vẫn đang nhìn mình, liền dừng lại nói, "Em thực sự đổ mồ hôi quá nhiều nên muốn đi tắm.
Em không