Quan hệ của hai người họ xấu đi rõ rệt, Trình Húc gần như không còn đối với Ngạn Thất bày ra bất cứ biểu cảm tốt đẹp nào, cũng không còn sự ấm áp trước đây.
Với tính cách của anh, anh không thể làm ra những chuyện hay có những ngôn từ ác ý với Ngạn Thất, chỉ có thể mặc kệ đối phương.
Nhưng anh vẫn phải tuân theo thoả thuận, buổi sáng đi làm, buổi tối trở về dinh thự của Ngạn Thất, chỉ là anh lựa chọn không tiếp tục cùng nhau ngủ chung giường nữa.Đêm đầu tiên anh chạy sang phòng khách bên cạnh ngủ, nhưng lại lo lắng Ngạn Thất sẽ tức giận, thậm chí còn nghĩ đến đối phương sẽ phản đối, nhưng tối hôm đó rất yên bình, không có chuyện gì xảy ra cả, nhưng ngày hôm sau vẫn nhìn thất bữa sáng Ngạn Thất đặc biệt vì anh mà chuẩn bị.Trình Húc không hề ăn bữa sáng đó.Anh không giống em trai, tính tình Trình Cẩn tương đối mơ màng, nhìn thì rất nóng nảy, nhưng thật ra chỉ cần thuận theo dỗ dàng là được, tính cách kiêu ngạo chỉ là nhất thời, nhưng Trình Húc không phải vậy.
Tính cách của anh rất ôn hoà, nhưng cũng có giới hạn của bản thân, chỉ cần vượt qua giới hạn đó, thì sẽ bị đưa vào danh sách “cách xa”, muốn kéo gần khoảng cách chính là một chuyện rất khó.Cho nên những hành động âm thầm lấy lòng của Ngạn Thất hoàn toàn không được anh để ý đến.Anh đi sớm về muộn, cố gắng không đụng mặt Ngạn Thất, sau khi về cũng khoá của trong phòng làm việc của mình, căn bản không hề ra ngoài.
Ngạn Thất nhịn được khoảng vài ngày, rốt cuộc không nhịn được gõ cửa phòng anh, động tác nhẹ nhàng, ngay cả tiếng gọi cũng là dịu dàng lấy lòng.Trình Húc không đáp lại, như thể không nghe thấy tiếng của người đó, anh đi ngủ, sau đó thức dậy, đánh răng rửa mặt…lúc mở cửa ra, nam nhân vốn dĩ đang dựa vào tường lập tức đứng thẳng dậy, hai mắt phát sáng nhìn anh, giống như muốn nuốt chửng lấy anh.
Trình Húc không thèm nhìn anh ta, đang định đi qua, nhưng Ngạn Thất lại nắm cổ tay kéo anh lại, lực cổ tay rất mạnh, giọng nói khàn khàn lạnh lùng, “Anh đây là muốn làm cái gì?”Trình Húc bình tĩnh nói: “Buông tôi ra, tôi còn đi làm.”“Đi làm cái rắm!” Ngạn Thất đứng ở cửa chờ một đêm, vô sô lần muốn dùng tay không đập vỡ cánh cửa trước mặt, nhưng cuối cũng vẫn không chế được hành động.
Anh ta tự thuyết phục bản thân bình tĩnh lại, muốn dùng biện pháp nhẹ nhàng để khôi phục lại trạng thái của Trình Húc trước đây, nhưng vừa mới nhìn thất dáng vẻ không hề để tâm đến mình, cơn tức giận bị kìm nén liền bạo phát, “Tôi là ông chủ của anh, tôi có thể quyết định anh có cần phải đi làm hay không!” Anh ta ép Trình Húc vào dường, đầu mũi chạm vào đầu mũi của anh, “Đừng tiếp tục không để ý đến tôi nữa, nếu không tôi sẽ khiến anh 3 ngày không thể rời giường.”Trình Húc không hề bị doạ, anh mắt càng trở lên lạnh lẽo, giống như nhìn một người xa lạ, giọng điệu cũng bao hàm sự phẫn nộ: “Phải không?”Hai chữ này triệt để kích động đến Ngạn Thất, khiến anh ta mất đi lí trí, anh ta nắm tay Trình Húc kéo về phía phòng ngủ.
Trình Húc sắc mặt liền thay đổi, vội vàng chống cự lại, sức lực của Ngạn Thất quá lợi hại rồi, ngón tay dường như có thể bẻ gãy tay anh, sau đó thô bạo cõng hắn trên vai sải bước đi vào phòng ngủ.“Ngạn Thất, bỏ tôi xuống!” Trình Húc là một người ôn hoà như vậy cũng bị anh ta làm cho phát điên rồi.Ngạn Thất không hề có ý thả lỏng, sau khi vào phòng ngủ, nặng nề đóng sầm cửa lại, sau đó vất Trình Húc lên giường, cười lạnh nói: “3 ngày 3 đêm! Tôi tuyệt đối không để anh xuống giường!”Trình Húc vừa kinh sợ vừa tức giận, đang định xuống giường, Ngạn Thất đã nắm lấy cổ áo của anh, dương nắm đấm lên: “Đừng ép tôi động thủ!”Trình Húc cười lạnh: “Cậu thử xem?”Sự khiêu khích của anh khiến Ngạn Thất nổi giận, người nhà Ngạn gia vui mừng hay tức giận đều không biểu hiện ra nét mặt, trước mặt người ngoài anh ta có thể làm được, nhưng trước mặt Trình Húc, anh ta căn bản không thể kìm nén được bản tính của mình.
Ngạn Thất trời sinh nóng tính, lại đặc biệt dễ dàng cáu gắt, giờ phút này, trên mu bàn tay anh ta đều nổi lên gân xanh, nếu không phải nghiến răng nghiến lợi chịu đựng, e rằng thật sự sẽ dùng tay đấm vào mặt Trình Húc.Không đánh xuống, là anh ta luôn luôn tự cảnh cáo với bản thân, anh ta đã đoán được rõ tính cách của Trình Húc, nếu như thật sự đánh xuống, hai người bọn họ sẽ triệt để kết thúc.Tuyệt đối không thể! Tuyệt đối không được!Nắm đấm cuối cùng được buông xuống, Ngạn Thất đột nhiên cười nói: “Húc ca, anh có phải hay không quên rồi, trong phòng tôi còn có thứ khác?”Trong lòng Trình Húc vang lên tiếng “lộp bộp”, một giây tiếp theo, Ngạn Thất lấy ra từ trong ngăn kéo một cái lọ.
sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Ngạn Thất vui vẻ cười nói: “Sản phẩm công ty mới phát triển, loại thuốc mạnh gấp trăm lần loại thuốc kích dục trước đó, cảm giác sử dụng lần trước anh đã quên rồi sao?”Trình Húc nhìn chằm chằm vào thứ đó, anh đương nhiên không quên, lầy đó mới chỉ bôi một ít, nhưng cả ngày đều muốn, thậm chí phá vỡ ngoại lệ của bản thân cùng Ngạn Thất làm trong phòng làm việc.“Húc ca thể chất mẫn cảm, đối với người khác mà nói hiệu quả bình thường, nhưng trên người Húc ca hiệu quả tăng thêm 10 lần, Húc ca không quên chứ? Lần trước chỉ dùng có một ít, Húc ca liền dâm giống như mẫu cẩu, kém chút nữa là tự mở mông dâm cầu xin gậy lớn của tôi tiến vào, bây giờ dùng hết, Húc ca sẽ biến thành cái dáng vẻ gì đây, tôi rất mong đợi nha.” Ngạn Thất cười càng vui vẻ, trong nụ cười còn có một tia nguy hiểm.Trình Húc trừng hắn ta, “Cậu dám!” Trình Húc giận đến phát run, nhưng trong lòng biết Ngạn Thất thật sự dám.Nam nhân này trước đây hành động liều lĩnh, dáng vẻ không để ai vào mắt, nhưng lại rất có đầu óc kinh doanh.
Cùng với sự hậu thuẫn của gia đình, cuộc sống của anh ta so với Trình Cẩn thuận buồng xuôi gió hơn, là một tiểu thiếu gia thực sự, anh ta từ khi sinh ra có lẽ chỉ có ở chỗ Trình Húc nhận lấy thất bại.“Anh nói tôi dám hay không dám?” Ngạn Thất đã đè người lên, không đợi Trình Húc trốn chạy, đã dùng lực nắm cổ tay anh,