Người dịch: RavineThiết bị liên lạc này đã được Trình Cẩn sử dụng từ khi còn nhỏ.
Chất lượng của thiết bị liên lạc do tinh cầu Đế Quốc sản xuất rất tốt.
Tuổi thọ sử dụng trung bình là khoảng 50 năm, còn có khả năng update liên tục.
Trình Cẩn từ từ kéo ống tay áo xuống, chạm vào màn hình nhỏ, nói: “Không phải ngày hôm đó anh...còn phải đi làm phẫu thuật sao, em cứ tưởng anh sẽ không đi.” Cậu nghĩ đến đội cứu hộ mà mình nhìn thấy trên chuyến tàu ngày hôm đó, in logo quân đội của Lục Đào, có khi lúc ấy Lục Đào cũng đang ở trên một chiếc phi cơ nào đó.Nhưng cậu sẽ không tự luyến cho rằng Lục Đào là vì mình mà đi, cậu nói, "Cũng đúng, loại nhiệm vụ như thế này thường hay được giao cho anh, chỉ có anh là thích hợp nhất." Ngừng một chút, cậu không nhịn được hỏi: "Ca phẫu thuật ...!thành công không?"Trình Cẩn nhớ lại những chi tiết vụn vặt về thời gian chung sống với nhân cách thứ hai, lại nghĩ đến việc người ấy đã hoàn toàn biến mất rồi, cậu cảm thấy khó chịu, cũng cảm thấy không nỡ.Lục Đào nói: "Thành công."“Ồ.” Trình Cẩn không biết phải nói gì, cuối cùng mất tự nhiên quay đi, “Em, em nghỉ ngơi một lát.”Chuyến đi kéo dài mười mấy tiếng đồng hồ có thể không phải là vấn đề lớn đối với những người lính, nhưng đối với Trình Cẩn mà nói thì cũng có chút khó khăn, đặc biệt là khi cậu cơ bản không dám di chuyển chút nào, lại nép vào một chiếc ghế nhỏ, cơn đói trong bụng còn có thể chịu đựng được, nhưng về mặt sinh lý cậu chịu không nổi.
Nhưng cậu không nhìn thấy phòng vệ sinh trên phi thuyền nhỏ này, chỉ có thể cố gắng chịu đựng.
Sau khi nghỉ ngơi trong vòng hai giờ, Lục Đào lại ngồi thẳng dậy, có lẽ là dùng quang bình ẩn để giải quyết công việc, dáng vẻ cực kỳ nghiêm túc.
Trên thực tế, Trình Cẩn rất hiếm khi được nhìn thấy lúc anh làm việc trông như thế nào, không nhịn được muốn liếc mắt một cái, sau khi cậu lén liếc trộm anh không biết bao nhiêu lần, cuối cùng Lục Đào nói: “Muốn đi vệ sinh sao? "Trình Cẩn mặt đỏ bừng, cậu không dám phủ nhận, sợ bản thân càng lộ ra mất mặt, "Vâng."“Đi theo tôi.” Người đàn ông đột nhiên đứng lên, dáng người anh cao ráo, đỉnh đầu gần như chạm vào trần, anh nhấn chiếc nút bên cạnh, một cánh cửa nhỏ vốn ban đầu đang đóng lại mở ra không gian bên trong.Trình Cẩn hơi kinh ngạc, "Loại phi thuyền nhỏ này cũng có nhà vệ sinh sao?"“Thiết kế quân sự khác với thiết kế dân sự.” Lục Đào giải thích ngắn gọn rồi đưa tay ra.Nhận thấy đối phương muốn giúp mình, nếu như là trước đây, Trình Cẩn có lẽ sẽ vươn tay ra nắm lấy, nhưng hiện giờ cậu lại không đưa tay ra, cố gắng coi như không nhìn thấy, trực tiếp đi vòng qua Lục Đào tiến vào trong.
Lục Đào khẽ cau mày, nhưng không tức giận.
Trình Cẩn đứng bên trong mới phát hiện bên trong chỉ có một cái bồn cầu nhỏ, cậu nhìn cánh cửa vừa mở ra, hỏi: "Cái này ...!đóng lại như thế nào?"Lục Đào không nói gì mà đi vào.
Không gian ban đầu vốn đã chật nay càng chật hơn, Trình Cẩn đành phải tiến lên một bước để nhường chỗ.
Lục Đào nhấn một cái nút không biết là gì, cánh cửa lập tức đóng sập lại, trong không gian nhỏ chỉ còn lại hai người họ.Lưng gần như áp vào ngực đối phương, cảm giác này khiến Trình Cẩn thật sự không thoải mái, chỉ có thể cảm ơn vì trước mặt không có gương nên không cần nhìn mặt Lục Đào.
Cậu nhắm mắt lại thì thào: "Anh dạy em là được rồi, không,