Bách ra về thì người sai đi lấy hộp khoá cũng về.
Giao tận tay hắn một chiếc hộp nhỏ.
Hộp bằng gỗ đàn hương hình vuông, hoạ tiết tinh xảo, cầu kỳ.
Hắn lật xem thì là một cái rubik 6 mặt mỗi mặt có 3x3 hình vuông nhỏ được sơn sáu màu khác nhau.
Cái này hắn chơi chán rồi nhưng chẳng phải cái này do người đời sau sáng tạo ra sao? Hoá ra Cao Lỗ đã làm ra từ ngàn năm trước rồi.
Thứ này bên thời hắn rất thịnh hành, già trẻ đều chơi, có nhiều hình dạng, hình hộp, hình tam giác đều có.
Hắn tưởng cái khoá kỳ ảo gì.
Thứ này hắn có thể phá được, chỉ là mất chút thời gian nhớ lại thôi.
Cái khoá của Cao Lỗ làm cao minh hơn nhiều.
Cơ cấu xoay rất kỳ diệu, ở giữa có thể chứa được bản đồ nữa nên hắn phải cẩn thận.
Cứ mang về phủ để nghiên cứu tiếp.
Hắn lại lượn sang Quỹ kiến thiết xem xét, còn hai ngày nữa là khai trương rồi, bọn nhân viên nữ đang tập luyện hăng say, tập xong lại cho lên rèn kỹ năng mạt chược, lắc xúc xắc, xóc đĩa.
Đứa nào cũng hứng thú.
Một số đứa, Chu Đại Lực loại bớt ra để làm nhân viên thường, chúng cũng cạnh tranh nhau gay gắt nên càng cố gắng tập.
Về đến phủ, có con kỳ đà nhỏ cản mũi đôi gian phu.
Đinh Đang đang ở đây.
Hắn vào nhà, đang tìm kiếm Đinh Tú dáo dác thì thấy nàng ở đây, bỗng tiết chế lại ngay, dò hỏi:
- Đinh Đang làm gì đấy?
- Cháu không có việc gì thì không được sang đây chơi sao?
- Sao thế được, ta chỉ thuận miệng hỏi thế thôi.
- Cô cô của cháu đâu?
- Cháu đang định hỏi Tứ thúc.
Hôm nay cháu sang đây, cứ thấy không khí là lạ, khác hẳn trước kia.
Cô cô không ngờ hôm nay lại có hứng thú vào bếp, trưởng công chúa cũng đang ở trong kia.
Lúc này từ hướng nhà bếp bỗng loảng xoảng.
Bách và Đinh Đang chạy ngay lại, thấy Đinh Tú đang hoảng sợ đánh rơi cái chảo, Thái Đường dương dương tự đắc đang đảo một hỗn hợp kinh dị gì đó bên cạnh.
Hắn chạy lại nắm tay Đinh Tú, lật ra xem.
Kéo ra chỗ có nước lạnh dúi ngay vào đó.
- Nàng cứ ngâm thế này một lát đi? Nàng sao lại vào đây? Rảnh rỗi quá hả?
- Ta chỉ định nấu món gì đó thôi.
Thái Đường nhìn thấy cảnh này, nước mắt trào ra, chỉ tay vào hai ngươi.
- Các ngươi …
Lại cầm cái chảo hất tung lên.
Đinh Đang thấy cảnh này, há miệng, “Sao hôm nay nhiều chuyện lạ vậy.
Hai người họ làm gì thế?”
Bách nhận ra không đúng, nháy mắt với Đinh Tú.
- Cô bị thế này là đáng đời.
Nàng phối hợp gắt lại.— QUẢNG CÁO —
- Không cần tên khốn kiếp ngươi lo cho ta.
“Như vậy mới đúng chứ” Thái Đường và Đinh Đang yên tâm rồi lại đẩy Bách ra.
Đinh Đang cầm tay cô cô xem xét một hồi, lấy từ trong áo ra một lọ thuốc, bôi lên mấy chỗ bị bỏng rồi kéo cô cô đi lên nhà.
Tên đầu bếp đau khổ, “Các bà cô của tôi ơi.
Làm loạn lên làm gì rồi cuối cùng người dọn dẹp vẫn là ta”.
Hắn đau khổ lau chùi, làm vài món cho bữa cơm chiều.
Bữa cơm diễn ra không hề yên ả.
Đinh Đang tròn mắt nhìn cái bát đầy thức ăn của Bách.
Hắn không muốn sống nữa rồi.
Nếu tình trạng này vẫn tiếp diễn.
Hắn sẽ chết!
Xong bữa cơm thì Thái Đường cũng phải về cung, còn luấn quấn sẽ bị phạt nặng.
Bách mang cái khoá Cao Lỗ ra, nói rõ nguồn cơn cho hai người.
Đinh Tú vốn hứng thú với những thứ này nhất, cầm cái khoá xoay đi xoay lại.
Bách phải nhắc:
- Trong đấy có thứ hàng nghìn năm rồi, lại là chất độc, phải cẩn thận.
Nói đoạn cầm lại khoá, bắt đầu nghiên cứu cách mở.
Cài này cần kiên nhẫn, mà Đinh Đang thì không có thứ này, Đinh Đang ngáp dài, kéo Đinh Tú đi ngủ.
Đinh Tú rất không tình nguyện đi theo nàng, để lại Bách một mình.
Trước khi đi còn nháy mắt một cái.
Hắn lần đi lần lại, lấy một tờ giấy nhỏ, vừa đánh dấu vị trí lên mặt khoá vừa thử.
Mất nửa canh giờ thì mở được.
Hắn hưng phấn tỉnh cả ngủ.
Khéo léo lấy từ giữa khối rubik ra một tấm da cũ kỹ, đúng là có một cái chai đựng dung dịch thật, sơ sót là chết người như chơi.
Trên tấm da có một tấm bản đồ đơn giản, một nửa là đồ hình cây nỏ.
Đây có lẽ là cấu tạo nỏ liên châu.
Bách không hiểu về kỹ thuật lắm.
Lấy giấy sao chép lại cả hai.
Xong việc hắn ngủ thiếp đi.
Hôm sau, hắn tỉnh dậy vì có một bàn tay ôm sau lưng hắn.
Hắn biết là Đinh Tú.
Nàng cả gan thật, đã dám ôm ấp thế này.
Bèn lấy tay khoá cứng nàng lại.
Đặt lên miệng một nụ hôn.
- Đinh Đang đâu rồi.
- Nó nói về Trang viên chơi với Đại Hoàng gì đó rồi, nói trên kinh thành không ai chơi cùng nó, ở Thậm Thình thì có mẫu thân quản giáo, tốt nhất là về Trang viên của chàng chơi với Đại Hoàng.
Mà Đại Hoàng là ai?
- Là con chó nhỏ của ta.
- Nhóc con! Vậy mà làm cô cô hiểu nhầm nó ở đấy bị nam tử nào câu dẫn mất.
- Đinh Đang còn nhỏ mà.
Đinh Tú lảng sang chuyện khác:
- Chàng phá giải được khoá rồi sao?
- Ta là ai chứ? Cái khoá nhỏ này có là gì.
Nàng xem, chẳng phải phá rồi sao?— QUẢNG CÁO —
- Bốc phét, phá cả đêm, mắt như con gấu trúc rồi kìa?
Nàng âu