Sau khi đồ ăn được đem lên, trên bàn ăn lớn có đầy đủ món ăn, nhiều nhất vẫn là những món chiên nướng nhiều dầu mỡ.
Trong đó chỉ có vài món cô biết là sườn sào chua ngọt, vài món canh ngọt, sủi cảo, đậu sốt Tứ Xuyên còn lại là cái món ăn nổi tiếng ở Trung Hoa mà cô không biết.
Bạc Kiêu chọn rất nhiều, một món gọi một phần.
Món ăn đều được mang lên, nhưng Khúc Yên chỉ nhắm Đậu sốt Tứ Xuyên và sủi cảo mà ăn, đậu sốt Tứ Xuyên cách làm thành món ăn nhìn cũng rất đẹp, có thịt băm nhỏ và đậu hủ non cắt ra thành hình vuông nhỏ nổi lềnh bềnh trên nước sốt đỏ ấy, thật ra chính là sa tế.
Khúc Yên bỏ miếng đầu tiên vào trong miệng, vị cay tràn lan trong khoang miệng cô.
Khúc Yên không giỏi ăn cay cứ thế vừa hít hà vừa uống nước.
"Sao mãi chỉ ăn một món thế? Còn rất nhiều." Cha cô gắp miệng thịt sườn sào bỏ vào bát cô.
"Không không, con đang ăn kiêng." Cô lắc đầu từ chối.
"Xem con gầy thành dáng vẻ gì rồi còn kiêng cái gì! Nào, ăn phải no căng bụng, tôi mới cho cô về." Cha cô bày ra dáng vẻ tức giận, vẫn không ngừng gắp thức ăn cho cô.
Sợ cô vẫn còn ngại mà không muốn gắp, thân làm cha phải bồi bổ đủ chất cho con gái mình.
Vì thế ông chỉ toàn gắp mấy món cô né nhất, món dầu và thịt.
Khúc Yên gương mặt tái nhợt, nét mặt đã đơ đến mức muốn đông cứng lại vẫn không ảnh hưởng đến Ôn Thành Uy, ông vẫn không ngừng gắp, đến khi cái bát nhỏ của cô đầy đến mặt bát, ông mới dừng lại hành động gắp đồ ăn cho cô.
Khúc Yên khóc trong lòng, chiều cao của cô..sắp trụ không nổi nữa rồi.
"Đúng rồi Tây Thừa, tại sao tớ giới thiệu cho cậu đối tượng tốt cậu không đến xem?" Bạc Kiêu chợt nhớ ra, nuốt đồ ăn trong cuống họng rồi hỏi.
Thẩm Tây Thừa lạnh lùng, đáp lại:"Bận."
Khúc Yên lấy tay che miệng, thì thầm với Bạc Kiêu:"Chú ấy cũng có người thích sao?"
Bạc Kiêu dùng đầu đũa gõ đầu cô:"Người ta là doanh nhân, không như cháu."
Khúc Yên chề môi nhún vai, sau đó lại bặm trợn hung dữ với Bạc Kiêu
"Nè nha, được nhiều người thích chả có gì khoe khoang.
Hồi đó cháu còn bị tỏ tình công khai trước toàn trường, cả sinh hoạt hằng ngày của cháu còn bị tên thối tha đó kể ra tường tận.
Sau đó, à..không có sao đó." Khúc Yên nói xong, lại cảm thấy như lỡ miệng mà ngậm chặt miệng lại.
"Cái gì? Còn có thể loại con trai thế sao? Là bạn học của con à?" Cha cô tức giận lên tiếng.
Khúc Yên