Khúc Yên biết anh còn chưa ngủ, cô tắt điều hoà, vén tóc của anh, nhẹ giọng nói:Em đi pha nước rừng cho anh uống.
Anh hưởng thụ cảm giác được Khúc Yên chăm sóc lúc này, nhìn cô biến mất sau cánh cửa.
Tầm mười phút sau cô đem một ly cốc nước vào, thấy đôi giày da đã được anh cởi bỏ để sang một góc, vài nút áo trên cùng bị anh mở ra để lộ ra xương vai xanh tuyệt đẹp bên trong, cơ ngực trong lớp áo vừa gợi cảm vừa quyến rũ, nhìn thôi cũng biết được cơ ngực đó rất cứng, điều này cô dám chắc chắn thế là vì mỗi đêm cô đều tựa đầu vào ngực anh ngủ, không cảm nhận được có phải rất kì quái không.
Cô thổi nguội cốc nước rồi mới đưa cho anh uống.
Thẩm Tây Thừa lạnh nhạt nhìn cốc nước, từ cốc nước chuyển tầm mắt lên nhìn cô.
Cô nhíu mày:Sao thế? Sợ nóng hả? Em thổi rồi uống rất ấm.
Anh không nói gì nhận lấy cốc nước, ngửa cổ uống hết ly nước trên tay anh.
Cô chỉ vừa đặt ly nước xuống bàn thì đã thấy thân người cao lớn của anh đứng dậy bước ra phía cửa.
Cô nhìn động tác lấy đồ trong tủ của anh, liền đoán được anh tính làm gì:Anh định tắm bây giờ à?
Anh nhẹ giọng nói:Ừ.
Cô nghe xong mím môi, giựt lấy quần áo trên tay anh.
Thẩm Tây Thừa lạnh lùng liếc nhìn cô, trầm giọng hỏi:Em muốn làm gì?
Không được tắm! Cô quả quyết nói.
Anh càng nghe càng đau hết cả đầu, không vì cô làm loạn mà lớn tiếng, giọng vẫn bình tĩnh:Tại sao?
Cô bắt đầu nói:Nếu muốn tắm thì khoảng 2 tiếng sau mới được đi tắm.
Anh đi từ Bắc Thành đến Đế Đô là mười lăm phút, từ khi vào nhà đến giờ cũng chưa đến nửa tiếng.
Vậy nên một tiếng rưỡi nữa anh mới được phép tắm.
Uống đồ có cồn mà lập tức tắm không phải việc tốt, dẫn đến rất nhiều triệu chứng.
Lỡ anh huyết áp tăng cao rồi đột quỵ chết ở căn hộ của em luôn thì sao? Có thể chóng mặt, đau đầu, buồn nôn..
Anh thở dài, mất kiên nhẫn mà ngắt ngang lời cô:Được rồi, đều nghe theo em.
Quả thật những điều cô nói rất chính xác, chỉ là nhiều năm nay anh thường hay dự tiệc đêm rồi không có thời gian nghỉ ngơi, trở về liền tắm rửa cho nhanh rồi lên giường ngủ.
Vì không ai dám quản lý anh nên anh cũng không quá quan tâm đ ến sức khoẻ của chính mình.
Anh nhìn cô, bàn tay đưa tới trước mặt véo vào má Khúc Yên một cái, lần đầu tiên bị cô điều chỉnh thật sự cũng không tệ.
Khúc Yên hỏi:Có ăn uống gì chưa? Đói không?
Anh lắc đầu, bàn tay từ má cô buông xuống.
Anh không quen ăn thức ăn ở những buổi tiệc, có ăn thì đều ăn rất ít.
Hôm nay anh lại ăn đồ lót bụng chỉ một chút còn lại thì đều uống rượu.
Bụng anh đột nhiên dâng lên cảm giác khó chịu, đầu mày anh nhíu chặt gương mặt từ từ chuyển sang trắng bệch.
Cô còn nhìn thấy được tầng mồ hôi trên trán anh, quan sát anh một hồi, dìu anh nằm xuống giường.
Khúc Yên sờ trán chắc chắn không phải anh sốt thì cô liền chạy ra khỏi phòng.
Anh thở mạnh một chút dạ dày đều đau âm ĩ đến mức làm gương mặt anh trắng bệch, cảm giác khó chịu này lại quay trở lại.
Cô trở lại phòng, đặt trước bụng anh một túi chườm ấm, biết anh khó chịu nên cô cũng không nói năng câu nào.
Để túi chườm ấm trên bụng một hồi lâu thì thấy đầu mày Thẩm Tây Thừa từ từ giãn ra.
Nhiệt độ ấm của túi chườm ấm làm giãn các mạch máu giúp máu lưu thông tốt ở vùng thượng vị và thành dạ dày.
Đợi đến khi anh ngủ say Khúc Yên mới đứng dậy đi vào phòng tắm lấy một chậu nước ấm cùng khăn đi tới giường ngủ.
Cô cẩn thận leo lên giường, nhìn gương mặt góc cạnh đẹp trai của anh mà quan sát thật kỹ, cô nhìn gương mặt này rất nhiều lần nhưng chưa lần nào thấy lúc anh ngủ trong như thế nào.
Khuôn mặt đẹp trai cùng ngũ quan rõ nét kết hợp thêm ánh mắt sắt bén giờ đã thu lại không ít sự lạnh lùng trên gương mặt.
Trong anh có chút mệt mỏi và không có sức tấn công.
Vô cùng mềm yếu lại dịu dàng.
Khúc Yên vắt khăn lau gương mặt của anh, từng hành động cô đều dịu dàng, ân cần.
Sau đó cô lau xuống cổ anh, rồi lau xuống xương vai xanh ở dưới.
Cô cầm khăn lau bàn tay to lớn thon dài lộ rõ khớp xương của anh, mu bàn tay còn có cả gân xanh hiện lên.
Cô nghĩ nếu anh dùng lực đấm cô một cái chắc thật sự là sẽ lệch