Sau đó cô mới nhìn thấy những người khác, cô đưa mắt nhìn nữ nhân đang ngồi bên cạnh Bạc Kiêu, tròng mắt muốn rớt ra ngoài.
Người này chính là người trong hình mà Bạc Kiêu đã cho cô xem.
Không thể nhanh đến vậy chứ.
Chị gái xinh đẹp đó bị cô nhìn thế có chút không tự nhiên, vẫy tay chào cô.
Khúc Yên mỉm cười, vẫy tay :Xin chào.
Thẩm Tây Thừa nghe giọng cô thì ngẩng đầu lên, sau đó cô cũng liếc mắt đến nhìn anh.
Cũng vẫy tay chào với anh.
Thẩm Tây Thừa nhìn cô, môi mỏng nhếch mép cười :Chào.
Ôn Thành Uy sau đó cũng bước vào theo, nhìn thấy Khúc Nhã Tinh ông ấy cũng hốt hoảng không kém, nhưng mà vẫn là sự vui mừng.
Ông tự thấy vẫn có cơ hội để cùng bà ấy hàn gắn lại, là ông ảo tưởng cũng được.
Chỉ cần ở cạnh bà ấy là ông đã mãn nguyện rồi.
.
Mọi người đã đông đủ cũng đã gần chín giờ khuya, ăn tối xong thì đều ra sofa để trò chuyện, Khúc Yên nhìn nhóm Bạc Kiêu và bạn gái.
Sau đó liếc nhìn cha và mẹ ngồi cùng nhau.
Vẻ mặt có chút khó nói thành lời, đây giống như là đang một chương trình show ân ái vậy.
Nhưng mà như thế cô lại có cơ hội ngồi cạnh Thẩm Tây Thừa mà không bị ai nghi ngờ.
Bạn gái ngồi cạnh Bạc Kiêu tên là Arja, rất xinh đẹp và giao tiếp khéo léo.
Biết Tiếng Anh và Tiếng Trung.
Giao tiếp lại trở nên dễ dàng hơn.
Cô ấy ngay từ đầu đã quan sát Thẩm Tây Thừa.
Người đàn ông ấy rất nổi bật, ngũ quan lại vô cùng tuấn tú nhưng đôi mắt lại lạnh lẽo khó gần, giống như là một con sói hung tợn đang bị giam cầm.
Thế nhưng mà Khúc Yên xinh đẹp trẻ trung ngồi bên cạnh, anh lại không hề có hành động né tránh, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống cô gái ngồi bên cạnh cũng trở nên dịu dàng đi rất nhiều.
Khúc Nhã **** **** người ra xa Ôn Thành Uy, nhìn Khúc Yên :Con chuyển khối cảm thấy có áp lực quá không? Mẹ không nghĩ con lại học dồn đến thế?
Khúc Yên cười cười :Vẫn ổn ạ.
Cảm thấy chú tâm học cũng không quá khó, con cảm thấy khá thoải mái.
Bạc Kiêu cười nhạo :Cháu học cho hăng thế làm gì? Đừng có đâm đầu học như chú Thẩm của con hồi đó đấy.
Đến giờ vẫn chưa lập gia đình, học ngu ngu như Thành Uy thế mà kết hôn sớm nhất đấy?
Ôn Thành Uy nghe thấy có người réo gọi tên mình, lườm Bạc Kiêu :Cậu là đang khen hay là mắng xéo tôi đấy?
Bạc Kiêu cười khoái chí :Vế sau nhiều hơn.
Khúc Yên thấy cha mình bị yếu thế đột nhiên nói :Cha cháu ít nhất cũng đã kết hôn, chú cũng đâu học giỏi đâu mà vẫn chưa kết hôn đó thôi.
Muốn lấy dao đâm người khác lại quên mình là người đang cầm dao hai lưỡi à?
Nghe lời này của cô đúng là khiến Bạc Kiêu không thể cười nổi, đúng là cha nào con nấy.
Không ai dễ thương cả.
Thẩm Tây Thừa không nói gì, thản nhiên ngồi đó như người ngoài cuộc xem họ đấu đá với nhau.
Dù đã im lặng thế mà vẫn không tránh khỏi liên quan việc bị gọi tên.
Bạc Kiêu đánh chuyện sang anh, hơi nhướng mi cười thần bí :Lão Thẩm, tôi nghe thấy chuyện vui của cậu rồi đấy.
Tại sao không nói cho chúng tôi biết thế? Ngại à?
Ánh mắt anh liếc nhìn Bạc Kiêu, lạnh nhạt đáp :Ai nói cậu biết?
Bạc Kiêu lập tức nói :Còn ai vào đây nữa.
Thư ký Lục của cậu chứ ai.
Ôn Thành Uy tò mò hỏi:Tây Thừa có chuyện vui gì thế?
Bạc Kiêu kinh ngạc :Cậu không biết sao? Tin động trời thế mà sao lại không biết chứ? Lão Thẩm có bạn gái rồi!
Thật sao? Ôn Thành Uy đại não gặp chút vấn đề, mở to mắt hỏi lại.
Phụt phụt! Khúc Yên đang uống trà đột nhiên lại bị sặc.
Thẩm Tây Thừa vỗ lưng cô :Sao thế?
Cô lắc đầu xua xua tay.
Khúc Yên, cháu cũng không biết luôn sao? Bạc Kiêu không thấy hành động khác thường gì của anh, chỉ nghĩ đó là sự quan tâm bình thường.
Khúc Yên bị ho mắt hơi hồng lên, nhìn Bạc Kiêu có chút kì lạ.
Lần này tới phiên Bạc Kiêu trợn trắng mắt :Cháu biết rồi hả?
Bàn tay của anh nhéo eo Khúc Yên