" Đừng yêu người đàn ông khiến em trở nên trưởng thành và cứng cỏi..Hãy yêu người đàn ông xem em là trẻ con mà cưng chiều...
Đừng dạy người đàn ông của em cách để làm thế nào yêu một người thật tốt..Người đàn ông đủ tốt sẽ tự biết yêu em như thế nào để em cảm thấy bằng lòng...
Tình yêu của đàn ông được thể hiện ở chỗ rằng là anh ta dịu dàng và kiên nhẫn với em được bao lâu.Người yêu em thì họ dịu dàng với em muôn đời chẳng chán.
Người mà không yêu em thì em khó chịu hai câu ấy thì người ta cũng chẳng muốn nghe nữa.
Người đàn ông yêu em là khi càu nhàu về một vấn đề gì đó anh ta vẫn nhẹ nhàng với nói với em. Em cau có bao nhiêu cũng không khó chịu, em bực tức bao nhiêu cũng chỉ biết dỗ dành.
Em sai không la, em dại không mắng. Giận em á thì cũng chỉ có thể im lặng. Nhẹ nhàng rồi đến khi bình tĩnh thì mới nói chuyện với em.
Người đàn ông ra ngoài hơn nhau ở độ dày của chiếc ví còn trở về nhà thì sẽ hơn nhau ở cách cái họ đối xử với người họ yêu .
Người đàn ông yêu em chưa đủ ý thì lúc nào cũng càu nhàu rằng là em đòi hỏi quá nhiều. Còn người đàn ông mà yêu em đủ nhiều rồi ý thì lúc nào cũng chỉ sợ nuông chiều em chưa đủ mà thôi."
_______________________________________________
Cả hai người họ ngồi nói chuyện với nhau rất lâu mặc dù là cách nhau qua chiếc điện thoại nhưng từng lời nói vẫn có thể cảm nhận được tình yêu của nhau.
Sáng hôm sau cô cũng đi học mà hôm nay lớp cô lại có tiết của anh. Cô luôn hóng chờ đến tiết của anh vì qua nay chẳng gặp được rồi. Trong giờ ra chơi cô với Trang vẫn trò chuyện như thường ngày.
" Nay noel đó!!! Bà có đi đâu chơi không???"
" Bà không nói thì tôi cũng quên mất mà chắc không đi đâu mai còn thi công nghệ nữa mà phải ở nhà học bài chứ đi đâu được nữa"
" Thầy Hải không dẫn bà đi sao??? "
" Thầy ấy dạo này bận lắm chắc là sẽ không đâu!!! "
" Mà nghe nói ba mẹ lên đây hả??? Vậy là bà không ở cùng thầy Hải nữa à???"
" Ừm ba mẹ tôi lên hôm qua, chủ yếu là lên thăm mình với phải giải quyết một số công việc ở chỗ làm cũ của ba mình mà chắc chừng một tuần là ba mẹ tôi về"
" Vậy bà có tính gì không??? Chẳng lẽ bà sẽ ở với thầy Hải quài ?!?!"
" Tôi cũng không biết nữa mà chắc tôi tốt nghiệp cấp ba xong là ba tôi chuyển tôi học đại học ở dưới quê luôn, ba mẹ tôi thì công việc mới đều ổn cả rồi chỉ còn mình tôi là vẫn còn long bong "
" Rồi chuyện của bà tính sao??? Dù sao hai người cũng quen lâu rồi chẳng lẽ định giấu hoài vậy sao??? Không định công khai rồi tiến tới à hay là hai người chỉ nhất thời rung động thôi ?!?!"
" Cái gì mà nhất thời chứ!!! Tôi thì được anh ấy ra mắt với cô chú ảnh rồi chỉ có tôi là vẫn chưa dám nói với ba mẹ thôi cũng vì chuyện này mà nhiều lần anh ấy cũng giận tôi "
" Giận là đúng rồi!!! Yêu nhau cả năm vậy mà đến nói cũng không nói ra mà thầy ấy đúng là thương bà thật đó, lúc nào cũng lo liệu mọi chuyện từ A - Z "
" Tôi sợ ba tôi không đồng ý với lại chuyện tình cảm của tôi với anh ấy cũng không bình thường như nhiều cặp đôi khác nên tui lo rằng khi nói ra chắc bị ba tôi đánh cho chết mất "
" Rồi chẳng lẻ chứ lén lút vậy sao??? Không nói rồi chừng nào mới nói mà ba bà khó lắm sao mà lại không dám nói ??"
" Ba tui mà không dữ thì ai dữ nữa, ba tôi không muốn tôi yêu sớm chỉ mong tôi cố gắng học cho tốt rồi có nghề nghiệp ổn định lo cho cuộc sống trước rồi mới tính đến chuyện yêu đương "
" Đợi tới đó bà biến thành bà cô già luôn rồi còn ai dám hốt nữa "
Hai cô nhóc này tâm tình cả giờ nghỉ trưa luôn. Đúng là Vân Anh đang gặp vấn đề nan giải rồi.
Tùng...tùng...tùng... Giờ ra chơi kết thúc và tiết tiếp theo là môn Sinh là cái môn cô thích nhất mà nói đúng hơn là được gặp người mình thương.
" NGHIÊM " - cô đứng lên hô to.
Vẫn là người thanh niên đó, cao ráo, đẹp trai, cái người mà cô luôn coi là cả thế giới - Trần Thanh Hải.
Anh cười tươi như hoa, đáp lại cả lớp.
" Cám ơn các em, mời ngồi !!!"
Anh cất giọng, giọng nói vang vọng khắp cả gian phòng. Khuôn mặt điển trai của anh đúng là làm cho các nữ sinh mê mẩn và người say đắm anh nhất có lẽ có Vân Anh cô rồi. Hôm nay anh mặc chiếc áo sơ mi màu xanh biển nhạt, đúng màu cô thích luôn nha. Tất cả học sinh đều mến anh bởi vì một phần là khá hài hước tuy vậy vẫn có một chút nghiêm khắc nhưng đều muốn cho học sinh của mình tốt hơn.
Anh ngồi vào bàn.
" Hôm nay sẽ kiểm tra miệng "
Câu nói này của anh muốn làm cho cả lớp sụp đổ môn Sinh lên cấp ba này chẳng dễ chút nào đâu với lại Sinh 12 lại khó gấp mấy lần luôn đấy.
Anh mở cặp tap lấy ra danh sách lớp rồi nhìn ngó nghiêng xung quanh lớp tìm kiếm những gương mặt thân quen. Bỗng anh dừng anh mắt ngay cô thấy cô gái nhỏ vẫn đang cặm cụi dò bài, anh khẽ cười.
" Dương Vân Anh "
Anh cất giọng gọi cô. Trời ơi anh đúng là ác mà tối hôm qua anh với cô ngồi nói chuyện đến gần nửa đêm thời gian đâu mà học bài. Mà nói ra cũng ngộ, với môn của anh, cô đã trả bài 4 lần rồi đấy lần này mà trả nữa là đủ 5 lần luôn, đúng là làm tức chết Tiểu quỷ này mà.
Cả lớp lại tiếp tục trầm trồ, đến tiết Sinh cô lại là nạn nhân của anh, không bắt đứng lên đọc bài cho cả lớp thì lại bị bắt đi lau bảng. Và cũng là người phải trả bài nhiều nhất lớp.