Vân Anh đành cắn răng, uất ức đưa tay tháo từng cái cúc áo của anh. Cả cơ thể cô giờ đang rất khó chịu và đang cần anh lấp đầy nên đành nhúng nhường một chút vậy.
Thiên Minh không vội, ánh mắt vẫn luôn hướng nhìn từng động tác nhỏ nhặt nhất của cô. Từng cái cúc áo được mở toang để lộ bờ ngực săn chắc của anh.
Thiên Minh vuốt nhẹ mái tóc của cô, cảm nhận được cô gái dưới thân mình đang e dè. Anh không ép cô nữa, nắm lấy cổ tay của cô rồi nhẹ nhàng phủ một nụ hôn lên môi của cô. Không quá mãnh liệt mà là rất nhẹ nhàng nhưng lại dễ dàng dẫn lỗi cô vào cơn đê mê của sự khoái lạc. Bây giờ cả hai cơ thể đều không còn gì vướng bận nữa. Anh vẫn chưa buông tha đôi môi của cô mà cứ liên tục yêu thương.
Vân Anh nhắm mắt lại, víu vào người anh, mặc kệ cho môi anh trên chọc cơ thể cô, khơi dậy cảm giác thiếu vắng của cơ thể cô, chờ đợi được anh bù đắp. Cô cảm thấy khó chịu ngâm nga gọi tên anh nhưng chẳng biết nói gì…
" Minh...Em..em khó chịu..a"
" Em thật là tinh ranh đó tiểu quỷ à!"
Trong giọng nói của anh đầy cảm giác hưng phấn không kiềm chế nổi, như sự mạnh mẽ của anh đang hòa hợp cùng với cô…Nhưng mọi cảm giác lâng lâng lập tức bị cuốn trôi, thay vào đó là cảm giác đau đớn, cô khẽ kêu lên một tiếng
"Ưm…á…" hai mắt của Vân Anh đang mơ màng bỗng mở lớn, Thiên Minh không báo trước mà đã đâm thẳng cái thứ dị vật kia vào bên trong cô rồi. Vật nóng ấy của anh vừa thô vừa lớn không ngừng tiến vào hoa tâm, cơ hồ muốn xuyên qua cô.
" Em cảm thấy thế nào ?"
Thiên Minh đưa miệng cười, nhìn sâu vào khuôn mặt vẫn đang đơ cứng chưa thể chấp nhận của cô. Của anh lớn quá, không nói trước khiến cho toàn thân cô ngay tức thì liền căng cứng như sợi dây đàn. Anh nhẹ nhàng luôn động chậm rãi trong cô nhưng Vân Anh vẫn không tránh được đau đớn. So với lần đầu tiên thì ít đau hơn nhưng vẫn là cảm giác khó chịu ấy. Thấy đôi gò má của cô ửng hồng, từng tiếng rên rỉ mật ngọt của cô càng làm anh bị kích thích. Anh tiến sâu vào hơn làm cho Vân Anh vừa đau lại vừa lân lân vì khoái cảm mà anh mang lại.
Tuy trước đây ngoài cô ra thì Thiên Minh chưa từng lên giường cùng với ai nhưng kĩ thuật giường chiếu của anh thì không tệ chút nào. Lần nào cũng khiến cô phải năn nỉ cầu xin rồi lại đắm chìm trong dục vọng.
" Tiểu Bảo Bảo. Em thả lỏng đi đừng căng thẳng như thế sẽ làm anh phát điên mất" - Giọng nói âm trầm mang chút tà mị của anh khiến cô mềm nhũng trong lòng anh.
Hai thân thể quấn lấy nhau, thân thể người con gái tội nghiệp bị anh ôm chặt, chịu đựng những dày vò thể xác anh mang đến, bàn tay chu du khắp nơi trên người cô. Phía dưới thì liên tục ra vào khiến Vân Anh cứ đê mê. Thế giới trở nên hư không, Vân Anh cảm thấy mình đang bay bềnh bồng trên mây, nụ hôn quá mức mãnh liệt dâng trào. Trên dưới đồng thời bị anh đánh chiếm. Anh mút lên cổ trắng mịn của cô, bàn tay nắm lấy mông nhỏ, tiến vào cô, xuyên qua cô, chuyên tâm vận động, lúc chậm lúc nhanh, thân thể cô có ý khơi gợi sự hấp dẫn và nhiệt tình, mà những thứ hấp dẫn này chỉ có thể để cho một mình anh thấy.
Anh yêu thương mút chặt môi hồng đang chu ra, bờ mông rắn rõi động thân đưa vật nóng vào nơi ẩm ướt…
" Minh..a..Chậm lại..Xin anh..Em không chịu nổi..A..Ưm." - Vân Anh nài nỉ van xin, anh thực sự quá nhanh khiến cô không thể thích ứng kịp thời. Nhìn thấy nước mắt của cô đã rơi anh mới chậm lại, quan sát biểu hiện trên gương mặt của cô.
Sau một lúc bình tĩnh, anh mới nhẹ giọng nói.
" Em thật là quyến rũ. "
Lúc này anh lại đưa vào, quan sát sắc mặt cô dễ chịu hơn…Cô co người lại, cảm giác nơi hai người khít chặt, Vân Anh áp sát vào người anh như muốn nhiều hơn…Dùng cơ thể nhỏ nhắn không xương, ma sát vặn vẹo trong lòng anh…Từng chuyển động nhẹ nhàng của cô cũng đủ khiến anh mất đi lí trí, tiếp tục đưa phân thân vào trong cô khiến cả đều đến đỉnh điểm…Trong nháy mắt Thiên Minh đã không còn khống chế được mình … Anh cảm thấy mình như sắp ngạt thở, không biết là bị sự bao vây của cô khiến cho ngạt thở hay là vì tư vị này quá tuyệt vời khiến cho anh muốn ngừng mà ngừng không được… cũng không có cách nào nghĩ ngợi nữa.
"Á…ư…ư…Minh" - Cô gọi anh nhưng nước mắt lại rơi xuống.
" Bảo Bảo"
Anh nghe thấy tiếng ngâm khóc yêu kiều của cô, cũng thấy đôi