Cẩm Tú này, đúng là nên bồi dưỡng thật tốt, sau này dùng được.Triệu Tích Vi liền hỏi một câu: "Mối quan hệ giữa Giang Hạ Vương phi với phủ thượng chúng ta trước kia có tốt không?"Cẩm Tú trầm tư một lát, nói: "Lúc Vương phi rời khỏi kinh thành, nô tỳ còn chưa vào phủ."Nàng ta nhớ lại: "Sau này nô tỳ làm việc trong viện của Đại phu nhân, hàng năm trung thu, tết nguyên đán Đại phu nhân đều vào cung dự tiệc.
Ban thưởng trong cung cho đại thần gia quyến hàng năm đều tùy chỉnh, mà thái hậu ban thưởng mỗi năm đều không giống nhau, đều là hương vị xuất phát từ vùng Giang Nam.
”"Có một năm tết nguyên đán, Giang Hạ Vương vượt tám trăm dặm đem cá vược nhồi đậu hũ tặng cho Thái hậu, Thái hậu thưởng cho Đại phu nhân một hộp, Tướng gia sau khi biết rất coi trọng, liền tiến cung tạ ơn trong đêm."Triệu Tích Vi nghe ra lại thấy có gì đó rất kỳ quặc.Giang Hạ Vương rời kinh nhiều năm như vậy, nhưng vẫn có quan hệ rất thân thiết với Thái hậu, điều này có ý gì?Mà hành động của phụ thân cũng quá quỷ dị, chẳng qua chỉ là một phần thưởng Thái hậu ban tặng, làm gì đến mức tiến cung tạ ơn trong đêm?Giang Hạ vương, Triệu phủ, Thái hậu.Ba từ này cứ lặp đi lặp lại trong đầu Triệu Tích Vi, khiến nàng mơ hồ có dự cảm chẳng lành.Còn có biểu hiện của Triệu Thừa Yến như vậy thật quá khác thường.Một kẻ vì lợi ích của mình mà có thể ngồi nhìn cha mẹ cãi nhau, làm sao có thể thật sự chân thành cho chúc phúc nàng chứ?Triệu Tích Vi nghĩ đến đây, quyết định đợi ngày mai đến chỗ phụ thân bên kia.Mặc dù Vương phi không có cho thấy thái độ muốn thông gia, nhưng Vương phi quả thật đã đến bái phỏng Triệu phủ còn đưa lễ.Nếu như vương phủ thật sự có ý thông gia, vậy phụ thân sẽ nghĩ như thế nào đây?Quyết đoán trong lòng vừa rồi bị sự lo lắng bất an quét sạch sành sanh.Nàng liền nghĩ tới chuyện tế điện mẫu thân: "Cẩm Tú, ngươi đi bên ngoài tìm người hỏi thăm một chút, ở kinh thành nơi nào gần đây có chùa chiền? Ta muốn nhờ người lập một bài vị trong chùa để dâng hương cho mẫu thân của ta, có thể không?"Cẩm Tú thu lại ý cười cung kính trả lời:"Ở thành Trường An có hai ngôi chùa nổi tiếng, một là Minh Pháp Tự, khách hành hương khá nhiều, cái còn lại là Liên Hoa tự, rất thanh tịnh trang nghiêm.
Tiểu thư nếu muốn tạo ban thờ cho mẫu thân ngài, thì nên chọn Liên Hoa tự thì hơn."Triệu Tích Vi gật đầu: "Ngươi sai người đi hỏi một chút, đại khái muốn bao nhiêu bạc, ta chuẩn bị chu đáo."Nàng không phải là người thích cầu trời khấn Phật, nhưng con người sau khi chết không thể sống lại, tưởng niệm của nàng nên có chỗ phó thác.Cẩm Tú lĩnh mệnh mà đi.Ngân Bảo nhìn vẻ mặt Triệu Tích Vi có chút mỏi mệt, liền cười nói: "Tiểu thư, nô tỳ đi lấy một chậu nước nóng cho ngài ngâm chân nhé?""Được." Triệu Tích Vi lúc này mới cảm thấy chân cóng đến hơi tê tê.Trân Châu cùng Ngọc Lan lập tức nhấc một thùng nước nóng tiến đến, Ngân Bảo bưng chậu đồng, dùng gáo đồng múc hai gáo nước nóng, bỏ vào đó một ít muối thô và vỏ cam, sau đó phục vụ Tích Vi ngâm chân.Chân vừa bỏ vào trong chậu, ngoài cửa vang lên giọng nói của Trân Châu: "Tôn ma ma đến rồi."Triệu Tích Vi vội lau sạch sẽ chân rồi đi hài vào, hướng về phía ngoài cửa nói: "Mau mời."Tôn ma ma vén rèm tiến bào, đầu tiên quan sát vẻ mặ Triệu Tích Vi sau đó mới cười hành lễ: "Vi nhi hảo."Triệu Tích Vi đối với thân phận đặc thù của vị nhũ mẫu này từ trước đến nay cung kính cực kì, vội nghiêng người tránh đi nửa lễ.Lập tức có nha hoàn đi lên bưng trà, lại có người mang ghế lên, Tôn ma ma mỉm cười nhìn hết thảy trật tự trật tự này, không khỏi âm thầm thán phục.Mới về phủ có mấy ngày, người trong phủ đã biết quy củ hơn Đại phu nhân, có thể thấy được rất có thủ đoạn.Tôn ma ma bưng trà nóng nhấp một ngụm, đi thẳng vào vấn đề mà nói: "Vương phi hôm nay đưa tiểu thư một bộ ây chuyền đá đỏ lựu, nô tỳ cũng nghe nói."Triệu Tích Vi sững sờ.Nghĩ không ra chuyện này truyền đi nhanh như vậy, sợ không quá mấy ngày, tin tức Vương phi coi trọng nàng sẽ phát đi khắp kinh thành.Bất đắc dĩ cười cười, đang nghĩ nên nói cái gì thì Tôn ma ma lại thở dài một hơi: : "Ngài tuổi còn