Tác giả: Phong Lộng
Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, thanh mai trúc mã, oan gia, phúc hắc công, hài, sạch, sủng, HE.
Độ dài: 16 chương
Tình trạng: Hoàn edit- đã xuất bản
---
Như thế nào gọi là xui xẻo? Đối với Lương Thiếu Đồng đó là phải học chung lớp, chung trường, ở chung một phòng ký túc xá với Hà Vĩnh Kỳ - đứa con trai cưng của chị em kết nghĩa của mẹ. Cậu ta lớn hơn Lương Thiếu Đồng chỉ 15 ngày tuổi, là kẻ bám theo Lương Thiếu Đồng như miếng keo dính chuột từ lúc bé đến tận bây giờ.
Lương Thiếu Đồng mang theo niềm tin phơi phới, ước mơ lấp lánh ánh vàng thi vào trường đại học mình mơ ước, đâu ai hay ở đó có một tên não sắp tàn đang chờ Lương Thiếu Đồng đến làm bảo mẫu. Dưới sự uy hiếp bằng vũ lực của mẹ mình, Lương Thiếu Đồng phải ngậm đắng nuốt cay lo cho “đứa con cưng của chị em tốt của mẹ” từng li từng tí, từ ăn mặc đến học hành, từ a đến z, trải qua một năm đầu đại học vô cùng xui xẻo.
Vốn dĩ là 1 đứa trẻ ngoan ngoãn hiền lành con ngoan trò giỏi, dưới sự bám dính và quấy nhiễu tàn bạo của Hà Vĩnh Kỳ, Lương Thiếu Đồng tha hóa thành một phần tử bạo lực và dấu vết bạo lực đó thường chễm chệ nằm trên mặt Hà Vĩnh Kỳ.
Nhắc đến Hà Vĩnh Kỳ người bên ngoài sẽ có ấn tượng là một chàng trai cao to tuấn tú, có nụ cười hiền lành như thiên thần đáng yêu, là một đứa con ngoan ngoãn hiền lành cam chịu “trong mắt phụ huynh, thầy cô, bạn bè”. Nhưng sự thật là gì? Đó là một tên lười chảy thây, lười học, ở bẩn, tính tình "công chúa" khó hầu hạ, giỏi nhất là giả vờ đáng thương, giả vờ vô tội thảo mai, sẵn sàng trưng gương mặt ủy khuất ra mách lẻo phụ huynh để chọc ghẹo, bắt ép, bắt nạt và uy hiếp Lương Thiếu Đồng.
Câu chuyện sẽ chỉ đơn giản là một thời đại học khổ nạn của Lương Thiếu Đồng nếu không có sự kiện “Hà Vĩnh Kỳ thích Lương Thiếu Đồng” =..=!!
Hà Vĩnh Kỳ từ lâu đã tưởng tượng ra cuộc sống đại học của mình, đã vạch ra kế hoạch chế tạo cuộc sống đại học hạnh phúc, trong đó phải có sự hiện diện Đồng Đồng - người mà cậu ta hằng mơ ước nhưng chưa dám manh động.
Chuyện kể rằng có một con sói đuôi dài lăm le bắt một con cừu non đáng thương vô tội. Ngày ngày nó mài răng, mài vuốt để tóm lấy con cừu non kia. Và đến một ngày sau bao toan tính dụ dỗ với hàng loạt khổ nhục kế, mỹ nhân kế, con sói đó cũng tóm được chú cừu tội nghiệp về tay mình. Kết cục là... sói và cừu sống vui vẻ bên nhau trọn đời :V
Trích đoạn:
# Tuyệt kĩ mặt dày làm nũng của Kỳ Kỳ
Vĩnh Kỳ hạ giọng nói nhanh vào tai tôi: “Yêu thương che chở”.
“Che cái đầu anh ấy!” Tôi đưa tay cốc hắn một cái, sau đó tỉnh ngộ ngay tức khắc, vội vàng giải thích: “Vừa rồi là phản ứng tự nhiên, không tính là vi phạm giao ước”.
Vĩnh Kỳ chau mày, bắt đầu lẩm bẩm: “Không hạnh phúc, anh không hạnh phúc…”.
..
“Hu hu…”, hắn phát ra thứ âm thanh mà chỉ những con mèo sắp chết đói mới kêu nổi, mặt mày bất mãn ngồi xuống ghế: “Anh không hạnh phúc, chẳng hạnh phúc một chút nào…”.
..
“Đồng Đồng nói lời không giữ lời”. Vĩnh Kỳ đẩy tô cháo trước mặt sang một bên, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt tôi: “Em nói sẽ hết lòng yêu thương che chở anh, thế mà bây giờ lại nhẫn tâm lừa gạt tâm hồn non nớt của anh”.
---
# Đồng Đồng vì bảo vệ trinh tiết mà vô cớ thành osin :v
“Đồng Đồng, em định bao giờ cởi trói cho anh?”
“Hừ”. Tôi lấy một hạt đậu phộng bỏ vào miệng. Bao giờ anh không dám làm gì tôi, bao giờ mức độ nguy hiểm của anh về mo.
“Thực sự thì nếu em muốn trói anh, anh cũng cam tâm tình nguyện”. Vĩnh Kỳ nhẹ nhàng nói: “Em muốn anh làm gì, anh cũng cam tâm tình nguyện cả”.
“Hừ”. Tôi lại ném thêm một hạt đậu phộng vào miệng. Nói thật thì cảm giác lúc này rất sảng khoái, giống như Đại Vương bắt được mỹ nữ vậy. Mỹ nữ không ngừng khóc lóc van xin Đại Vương thả cô về nhà – chỉ là lúc này mỹ nữ đổi thành dê xồm thôi.
“Có điều, anh nghĩ nếu cứ tiếp tục thế này thì thiệt cho em quá”.
“Hử?”, tôi quay đầu nhìn sang, mặt hắn rất gian, chắc chắn đang có âm mưu gì rồi.
Quả nhiên, Vĩnh Kỳ nói: “Ba hôm nay, bát do em rửa, nhà do em quét, quần áo do em phơi, thức ăn do em nấu…”, hắn thuật lại từng li từng tí: “…Không những thế, em còn phải tắm dùm anh, anh đi vệ sinh em còn phải kéo hộ khóa quần, cơm ăn cũng do em bón…”.
“....” Chả trách tôi lại mệt thế này.
Bộ truyện "Đồng Đồng và Kỳ Kỳ" mang lại cho chúng ta không phải những cung bậc thăng trầm phô trương của tình cảm mà đó chỉ là một câu chuyện tình yêu đơn giản, về một chàng trai bắt nạt người mình yêu để thu hút sự chú ý, là quá trình tóm lấy người mình để ý về tay, là cách mà họ cùng nhau vượt qua khi gia đình không chấp nhận đồng tính.
Tình cảm của “Đồng Đồng và Kỳ Kỳ” cũng không rực rỡ hoa lệ mà tiến triển một cách chậm rãi, đến một ngày họ chợt nhận ra mình đã hết chán ghét người mình từng ghét cay ghét đắng, nhận ra những việc nhỏ nhặt người kia làm đều vì tốt cho mình, nhận ra mình yêu người đó rồi mà thôi.
Bình luận truyện