Một bộ phận tang thi vẫn còn giữ lại một chút bộ dạng của nhân loại, chỉ là những chiếc răng đẫm máu, đôi mắt màu xanh như bị đục thủy tinh thể, nội tạng lộ ra trên thân thể gầy trơ xương, đã sớm loại bọn chúng ra khỏi phạm trù nhân loại.
Tiếng rống khàn khàn, không có nhận thức từ đàn tang thi dần dần lan ra, mỗi một tiếng đều khiến người hãi hùng khiếp vía.
Úc Sâm híp mắt, nâng nỏ trên cánh tay lên, nhắm chuẩn, ngón tay nhấn nút.
Tiếng xuy rất nhỏ vang lên, mũi tên sạch sẽ lưu loát cắm vào đầu con tang thi gần nhất.
Anh nhìn tang thi ngã xuống đất, mím môi, âm thanh cùng cảm giác mũi tên nhọn kia xuyên qua thịt, dường như động lại, không ngừng quanh quẩn trong lòng, cực kỳ khó chịu....!
Cũng may xe của bọn họ tuy rằng trông như phế phẩm, nhưng tốt xấu gì cũng được sắt bao bọc, một đường đấu đá lung tung, đầu Úc Sâm đều bị đâm đến thất điên bát đảo, nhưng kỹ thuật lái xe của Tư Nam khá lợi hại, số lượng tang thi có thể theo sát phía sau xe ngày càng ít.
"Cái phế thành này nhìn không nhỏ, chúng ta cần một tấm bản đồ, nếu không chính là ruồi bọ không đầu!" Úc Sâm nói.
Thần kinh của Tư Tuyên Dương căng thẳng nhanh chóng nhìn xung quanh hai bên đường, bỗng chốc vươn tay chỉ về phía trước: "Chỗ đó có cửa hàng tiện lợi, vào xem."
Tư Nam nhấn mạnh chân ga, đụng lệch góc một chiếc xe bán tải màu vàng nghệ, khiến nó vắt ngang giữa đường, đúng lúc chắn đàn sói đói phía sau.
Ngay sau đó ô tô lao lên, run run rẩy rẩy dừng trước cửa hàng tiện lợi, sau một tiếng chói tai do xe bị cọ xát, Úc Sâm nhanh chóng nhấn nút, mở cửa lao xuống xe.
May mắn, cửa kính của cửa hàng tiện lợi này vẫn còn hoàn hảo, Úc Sâm giơ nỏ tiễn cẩn thận kiểm tra một loạt các điểm mù trong khu, bên trong không có tang thi.
Thừa dịp anh kiểm tra trong tiệm, Tư Tuyên Dương và Tư Nam đã dùng một ít báo dính keo cao su, dán kín lên kính chính diện của cửa hàng, cản trở tầm mắt của tang thi.
Không có mục tiêu, vài tiếng gào hét khiếp người xa dần khôi phục lại yên tĩnh bên ngoài cửa hàng, đầu đường tang thi như du hồn tiếp tục kéo lê bước chân.
"Má ơi! Giống như trong Resident Evil (1)!" Tư Nam chống đầu gối thở dốc, "Ông đât cần học thêm về thuốc tễ hóa học, khí giới (2) vật lý căn bản vô dụng, cái đồng hồ hỏng kia tại sao lại keo kiệt bủn xỉn như vậy!"
[(1) Resident Evil: phim, game về zombie của Nhật Bản.]
[(2) Khí giới (từ cũ): đồ dùng để đánh giặc, vũ khí.]
"May mắn chúng ta có vũ khí, em thấy nhiều người trong nhà xưởng kia là lạc đan (3), chỉ có một phương tiện giao thông, ngay cả dao gấp cũng không có, thật là thiếu đạo đức, thấy tang thi thì đánh làm sao? Chẳng lẽ cắn nhau à?" Tư Tuyên Dương bực bội ngửa đầu uống hai ngụm nước.
[(3) Lạc đan: Đề cập đến việc ở một mình, không có người đi cùng, bị động rời nhóm vì những lý do đặc biệt.]
Úc Sâm xé mở một bao snacks gặm hai cái, vừa thấy ngày sản xuất...!Được lắm!
Đã hết hạn!
Anh tìm tòi bốn phía một phen, phần lớn thực phẩm đóng gói bằng nhựa đã qua hạn sử dụng, chỉ còn lại một ít là miễn cưỡng ăn được.
Úc Sâm thở dài một hơi: "Xem ra, đại đa số người trong thành phố đều đã bị biến thành tang thi."
"Tại sao?"
"Xem đồ ăn đi," Úc Sâm gõ gõ lên kệ để thịt heo đóng hộp, "Thực phẩm thuận lợi để mang đi cũng không bị cướp đoạt, tám phần là ngay từ đầu toàn thành phố đã bị luân hãm, không cần lấy nữa."
"Tìm được rồi! Thật sự có!" Tư Nam đứng cạnh kệ chứa một đống tạp chí hưng phấn vung tay lên, đưa lên một tờ giấy ố vàng, "Bản đồ!"
Úc Sâm ánh mắt sáng lên: Mở ra nhìn xem.
Tiếp nhận bản đồ từ trong tay Tư Nam, chắc hẳn nó được làm bằng da dê, Úc Sâm để nó nằm trên mặt đất, ba người cùng nhìn.
Ở giữa viết năm chữ to màu đỏ sậm Phong Đô tập bản đồ, tựa như vết máu, một luồng khí lạnh lẽo tận xương ập vào mặt.
Úc Sâm ngửa đầu ra sau, khẽ cười nói: "Đây có thể là quỷ thành (4), song tình hình này cũng không kém bao nhiêu so với quỷ thành thật sự."
[(4) Quỷ thành ở đây chỉ Phong Đô.]
"Hiện tại chúng ta hẳn là vẫn còn đang ở xung quanh đường vành đai bốn." Ngón tay thon dài của Úc Sâm chuyển động trên tấm da dê, trắng như muốn phát ra ánh sáng.
Tư Tuyên Dương dời mắt đi, rơi xuống vị trí trung tâm của bản đồ, ngón trỏ thủ sẵn gõ gõ: "Đích đến là chỗ này, công ty khoa học kỹ thuật Vạn Vật Trường Sinh."
"Có chút xa......" Úc Sâm gãi cằm, "Chướng ngại vật trên đường quá nhiều, nếu có thể ngồi xe điện ngầm thì tốt rồi."
Tư Tuyên Dương liếc anh một cái: "Anh ngây thơ hồn nhiên thiệt nha, tại sao anh không cho tang thi trực tiếp lái máy bay trực thăng đưa anh đến phòng thí nghiệm tầng cao nhất đi?"
Úc Sâm nháy mắt với hắn: "Nếu tang thi nguyện ý, tôi cũng không ngại hy sinh một chút nhan sắc."
Tư Tuyên Dương khóe mắt nhanh chóng run rẩy hai cái, ánh mắt quỷ dị nhìn về phía vẻ mặt bình thường của Tư Nam, cười lạnh, xem ra hắn căn bản không cần lo lắng về vấn đề ghen tuông giữa anh với chị dâu của hắn, hai người bọn họ kiếm tẩu thiên phong (5), có thể bổ trợ tiếp thu nhau.
[(5) Kiếm tẩu thiên phong: ý nói không theo quy tắc bình thường, dùng những biện pháp hoàn toàn mới để giải quyết vấn đề.]
Còn cái gì mà ngay cả tang thi cũng không buông tha! Tang thi là công cụ để các người gia tăng tình cảm sao!?
Úc Sâm nhìn biểu tình cứng đờ của Tư Tuyên Dương, nhếch miệng cười, lại xem bản đồ một lần nữa, nhắn hai mắt miêu tả lại mấy cái kiến trúc chủ yếu ở trong lòng, lại nghĩ đến bên ngoài cửa hàng xe đầy đường cùng cầu cạn bị gãy khắp nơi, không tự giác mà Chậc một tiếng.
"Vị trí trung tâm thành phố mặc kệ là số lượng tang thi, hay là ô tô gì đó, hẳn là đều nhiều, chúng ta phỏng chừng không thể lái xe được."
Đi một bước nhìn một bước, Tư Nam nói, "Đến lúc đó nhìn xem có thể chạy đến chỗ nào, có thể tiếp cận mục tiêu càng gần đương nhiên là tốt nhất, mặt khác nếu đi không được thì tìm đường vòng."
Sau khi dùng một ít đồ ăn vặt và bánh quy chưa hết hạn của cửa hàng tiện lợi chống chịu qua buổi trưa, lúc này ánh mặt trời bên ngoài đang rực cháy mãnh liệt.
Giống như bị cất vào một cái lò nướng cực nóng, trên mặt đất của toàn thành phố