Đông Hoang Thần Vương

Chương 341


trước sau

Chương 341

Má ơi, đây chính là Trần Thiên Hạo.

Là…

Bỗng nhiên anh ta lao vọt ra khỏi đám người, sợ sệt run lẩy bẩy.

Vội vàng quỳ rạp xuống trước mặt anh.

“Trần gia chủ, sao, sao anh lại tới đây?”

“Hả?”

Thấy cảnh tượng này, ai cũng sợ ngây người.

Không ngờ một cậu chủ nhà giàu lái chiếc xe Mercedes năm sáu triệu mà lại sợ tới mức quỳ xuống như vậy.

“Ôi trời, cái anh chàng trẻ tuổi kia”.

“Chắc chắn nắm giữ thế lực rất mạnh”.

Vừa rồi Lưu Đông còn ngông cuồng nói cho dù là chủ nhà họ Châu đến cũng không coi ra gì. Vậy thì người đàn ông trẻ tuổi này phải có địa vị như thế nào?

Hoa Nhụy cũng vô cùng chấn động.

Từ lần sếp Châu dập đầu với Trần Thiên Hạo, đến cái thẻ ngân hàng không biết chứa bao nhiêu tài sản, bây giờ ngay cả người đàn ông ngang ngược này cũng phải khúm núm cúi đầu.

Một loạt suy nghĩ to gan lớn mật không ngừng xuất hiện trong đầu cô ta.

Dạo gần đây nhà họ Trần ở Nam Thành quật khởi rất nhanh. Sự tích tiêu diệt cả bốn gia tộc lớn nổi tiếng không chỉ ở trong Nam Thành, đến cả các vùng lân cận cũng bàn tán xôn xao.

Tất cả mọi người đều nhắc tới chủ nhà họ Trần thần bí với giọng điệu sùng bái.

Anh họ Trần, chẳng lẽ người đó chính là anh?

Hoa Nhụy nuốt nước bọt ừng ực, hơi căng thẳng ngẩng đầu nhìn anh.

Anh lạnh lùng nhìn người đang quỳ dưới đất.

Tính ra

thì gần như các gia tộc lớn ở Nam Thành đều biết mặt anh rồi, không biết đối phương sẽ là người nhà nào?

“Anh là người lái xe gây tai nạn hả?”

Lưu Đông gật đầu như bổ củi, cúi rạp người xuống mặt đất không dám ngẩng đầu nhìn anh.

“Anh là người của gia tộc nào? Sao tôi lại thấy quen mắt như vậy?”

“Thưa Trần gia chủ, tôi là người nhà họ Lưu, em họ của Tiểu Nguyệt”.

Anh ta vội vàng giải thích.

“À, em trai của Tiểu Nguyệt”, anh nhìn thoáng qua chiếc Mercedes bị đâm hỏng kia.

“Cô gái này là bạn của tôi. Cậu nói xem bao nhiêu thì được?”

“Chỉ là một cái xe thôi mà, tôi có mua bảo hiểm rồi, không cần bồi thường nữa đâu”.

Lưu Đông khách sáo từ chối.

“Khiếp, xe đắt vậy mà không cần bồi thường nữa sao?”

“Chắc chắn người này có thân phận cực kỳ cao quý”.

Đám đông nhao nhao bàn luận. Xe trị giá mấy triệu bị đâm hỏng, vậy mà chỉ cần anh ra mặt là không cần bồi thường nữa.

“Người anh em này thật là lợi hại. Nếu cậu ấy có thể đến nhà mẹ vợ ra mặt giúp tôi, có lẽ cô vợ bỏ chạy ba mươi năm của tôi sẽ quay về”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện