“Trước kia tôi cũng chỉ nghe nói người ta nói rằng chiến thần của nước Hoa ta coi quân bính dưới quyền như anh em ruột thịt.
Nhưng bây giờ nghe cựu thủ trưởng nói như vậy, tôi tin đây là thật rồi”.
Lưu Bá Thiên nhìn sang Triệu Thiên Đạo với ánh mắt kính nể.
“Ừ, thế nên ông đừng cho rằng đây là nguyên nhân to tát lắm.
Có lẽ thằng nhóc Trần Thiên Hạo kia có gì đó hơn người nên mới được Tưởng Đại Vi coi trọng như vậy”.
Triệu Thiên Đạo vuốt râu nói.
“Lúc đầu tôi còn có ý định tranh đoạt.
Nhưng bây giờ cựu thủ trưởng trở về rồi, tôi không nhúng tay vào nữa đâu”.
Lưu Bá Thiên tươi cười rót trà cho Triệu Thiên Đạo.
“Ông đang nói cái gì vậy hả? Nếu lần đấu giá này xét trên hạng của công huân thì có lẽ ông sẽ có cơ hội đấy.
Hơn nữa ai nói không cùng hạng công huân thì không thể cạnh tranh với nhau cơ chứ?”
Triệu Thiên Đạo cao giọng nói.
Ánh mắt lão ta nheo lại liếc nhìn Lưu Bá Thiên.
Mặc dù lão ta nói vậy nhưng Lưu Bá Thiên rất rõ ràng.
“Tôi không dám giấu cựu thủ trưởng, lần này tôi định dùng danh nghĩa cá nhân để tham dự đấu giá.
Thế nhưng nếu so với ông thì công huân của tôi có đáng là bao.
Vậy nên tôi quyết định chủ động rút lui, đồng thời cũng hoàn toàn ủng hộ cựu thủ trưởng tham gia cuộc đấu giá lần này”.
“Ừ, biết ông có tấm lòng này, tôi thấy rất vui”.
Triệu Thiên Đạo cầm chén trà lên nhấp một ngụm, hài lòng khẽ gật đầu.
“Ông cứ yên tâm, đợi sau khi giải quyết xong chuyện mảnh đất, tôi sẽ giúp ông đoạt lại vị trí gia chủ nhà họ Lưu”, lão ta đưa ra lời hứa hẹn.
“Vậy thì tôi xin cảm ơn cựu thủ trưởng”.
Lưu Bá Thiên cung kính cúi đầu nói.
Bên trong khu nhà máy bỏ hoang ở ngoài địa phận thôn Triệu Gia.
Nhà xưởng tôn tấm được dựng lên tạm thời, bên trong có đủ các loại máy khai thác cỡ lớn đang được lắp đặt khẩn trương và thử nghiệm.
Trong phòng nghỉ dựng tạm từ một chiếc container ở ngoài nhà xưởng, Triệu Lộ Bình đang quan sát mọi chuyện diễn ra qua ô cửa sổ.
“Cậu chủ, việc lắp ráp điều chỉnh máy móc đã tiến hành đến giai đoạn cuối.
Nếu không có vấn đề gì thì ngay chiều nay là có thể bắt đầu khai thác”.
Một gã công nhân đưa cho Triệu Lộ Bình xem một tập tài liệu.
Hắn ta xem qua một lượt
Gật đầu không nói lời nào.
“Không có vấn đề gì đặc biệt.
Cứ định vị được vị trí khai thác cụ thể trước đã, sau đó có thể thử tiến hành khai thác”.
“Vâng”.
Sau khi gã công nhân kia rời đi, Triệu Lộ Bình lại ngồi yên vị trên ghế dựa.
Việc điều chỉnh đã bước vào giai đoạn cuối cùng, không thể xảy ra sai sót gì được.
Hắn ta nhìn đồng hồ, thấy sắp đến giờ trưa.
Chiều nay sẽ diễn ra buổi đấu giá ở thành Tây.
Hắn ta nhìn lên mặt bàn, trông thấy bữa sáng vẫn còn nguyên si chưa động đũa, bụng dạ lập tức réo lên.
Hắn ta đói rồi.
Bỗng nhiên trước mặt lóe lên một bóng người.
Hắn ta híp mắt mỉm cười.
Rốt cuộc cũng đến rồi.
Trong số các thế lực và gia tộc hàng đầu tham gia đấu giá có một số bên đã mất tư cách tham dự bởi vì việc xét công huân.
Nhưng về sau, một vài gia tộc tìm ra đủ loại biện pháp, nhờ họ hàng phương xa hoặc nhanh chóng tìm đến người có công huân, dùng tiền mua chuộc đối phương gia nhập gia tộc của mình.
Cộng thêm một số gia tộc hạng hai cũng lũ lượt tham gia.
Số người tham gia đấu giá hiện giờ đã lớn hơn ban đầu rất nhiều.
Để đảm bảo cạnh tranh công bằng.
Buổi đấu giá lần này được tổ chức lại phòng họp tầng hai của văn phòng chủ tịch thành phố.
Đồng thời còn mời đại diện công chứng viên đến tham dự suốt cả quá trình để chứng thực thân phận người mang công huân là thật hay giả, cũng như xác nhận cấp bậc của công huân.
Trần Thiên Hạo và Lưu Tiểu Nguyệt vừa bước vào phòng họp có sức chứa hàng nghìn người đã thấy có phân nửa ghế ngồi được lấp đầy.
Ở chính giữa phòng họp dạng hình vòng tròn là bục phát biểu chừng mấy chục mét vuông.
Phía sau được xếp thêm hơn chục bộ bàn ghế làm chỗ ngồi cho bên công chứng viên.
“Kính thưa các vị đại biểu, tôi xin trân trọng cảm ơn quý vị đã nhiệt tình tham dự buổi đấu giá mảnh khu công nghiệp thành Tây”.
Tưởng Đại Vi khoác trên mình bộ quân phục Đông Hoang màu xám, giọng điệu cao vút vang lên trong micro.
“Tôi tin chắc những người có mặt ở đây hôm nay đều đạt đủ điều kiện tham gia đấu giá của chúng tôi.
Lần này đội quân Đông Hoang chủ trì đấu giá, nhất định sẽ cố gắng đảm bảo cuộc đấu giá diễn ra trung thực, công bằng”.
“Toàn bộ tài liệu của các đại biểu đủ tư cách tham gia đấu giá trình lên đều đã được công chứng viên có chuyên môn đánh giá kỹ càng”.
“Cuối cùng, chúng ta sẽ căn cứ vào kết quả đánh giá cấp bậc công huân để chọn ra người chiến thắng cuối cùng”.
“Sau đây tôi xin thông báo các gia tộc được chọn vào vòng đánh giá công huân”.
“Nhà họ Triệu, nhà họ Lưu và nhà họ Lý ở Nam Thành.
Nhà họ Châu và nhà họ Tần ở