P/s: cảm ơn bạn ✰ 1๖ۣۜvợ ❤ 2๖ۣۜcon⁀ᶦᵈᵒᶫ , lagibatam ủng hộ đậu; các bạn [email protected]; nnh9x; 01683146404...... ủng hộ np.
Thang hùng nghiệp không chậm trễ, đi tới doanh trại. nhìn một lượt nói:
“ ta vừa nhận được tin báo. có nhóm phản loạn tụ tập. cần lấy 1000 người. ai muốn đi.”
Tuy nói là đi lập công. nhưng cũng chỉ một số ít xung phong. bởi dù sao, mạng sống vẫn là quan trọng. ở lại vẫn an toàn hơn.
Hắn quan sát những ngươi xung phong, sau đó điểm lấy 1000 quân. trong đó phần lớn là tướng lĩnh thân cận của phúc khanh an.
Đoàn quân nhanh chóng rời đi
.......
Đến nơi, một khung cảnh hoang tàn, nhiều vũng máu đã khô cạn, xác chết dần trương phồng, bốc mùi, la liệt khắp nơi. quan sát một lượt, hắn quay lại nhìn binh lính nói:
“ các ngươi phân tán ra kiểm tra xung quanh. đồng thời một bộ phận, tiến hành kiểm kê. đào hố chôn cất.”
“ vâng.”
.....
Hắn cũng không rảnh rỗi, xuống ngựa, đi dạo quanh, quan sát địa hình, dấu hiệu tàn phá.....cũng mường tượng lại trận chiến hôm qua. sau đó nghi chép lại thành báo cáo.
Thật lâu, xác người được vận chuyển vào một hố lớn, danh sách kiểm kê được báo lên, hắn nghe xong, gật đầu:
“ được rồi. nghi thành báo cáo đưa lên.”
“ vâng.”
......
Dầu hoả đã đồ đầy, hắn tiến lại, cầm ngọn lửa thả xuống, xác người được đốt khét lẹt. đồng thời khói bốc lên nghi ngút. nhiều người ho sặc sụa.
Thấy vậy, hắn khẽ gật đầu, xung quanh cận vệ rời đi, từng tiếng “ a....a...” vang lên.
......
Đám lửa cháy hơn một giờ cũng giảm dần, khói cũng tản đi. hơn 300 người ngã gục, trên cồ đều là một nhát kiếm chém ngang.
Thang hùng nghiệp mặt không đổi sắc, nhìn toàn quân nói:
“ dù giết người hơn 3000 nhưng chúng ta cũng không thể tránh được tổn thất. những người ngã xuống đều là anh hùng.”
Sau đó nghẹn ngào:
“ hãy cùng ta tiễn biệt họ về với đất mẹ.”
Nói xong, hắn đi đầu, đem xác đưa tới đống lửa đang cháy. thấy chủ tướng vậy. nhanh chóng, các binh lính cũng tiến đến, hơn 300 người được ‘ tiễn biệt’
Đợi xác người bị đốt cháy một phần, hắn ra lệnh cho binh lính lấp đất.
Thu dọn xong, đoàn quân dâng cao cờ, ca khúc khải hoàn về phủ.
Trên đường trở lại, thỉnh thoảng xẩy ra vài vụ ‘ tập kích’, nhiều người ngã xuống. về đến nơi, quân số chỉ còn hơn 600 người.
.........
Phúc khang an đang ngồi, nghe tin báo lại từ thang hùng nghiệp báo lại, cười lớn, nhìn tên cận vệ:
“ ngươi sai mấy tên kia, tổ chức kết đèn, giăng cờ, mừng đại quân khải hoàn trở lại. đồng thời gọi mấy tên tướng lĩnh đến đây, cùng ta ra cửa thành, đón tiếp.”
“ vâng.”
.........
Thang hùng nghiệp vừa đến, một loạt tiếng kèn vang, sau đó binh lính từng hàng hô lớn:
“ mừng tướng quân thắng lợi trở về.”
“ mừng tướng quân thắng lợi trở về.”
.........
Phúc khang an thúc ngựa đi lên, cười lớn:
“ rất tốt. ngươi đã lập chiến công. ta sẽ cho người bẩm báo lên trên.”
“ cảm tạ vương gia. cũng nhờ sự chỉ đạo cửa người.”
......
.......
Sau đó lần lượt là vỗ mông ngựa.
Có sự chuẩn bị, màn diễu hành vô cùng long trọng. huyên náo một vùng. rất nhiều bóng người chứng kiến xong, cũng lặng lẽ rời đi.
.........
Lúc này, trong căn phòng dành cho đoàn sứ, phạm công trí cùng ngô văn sở, phan huy tích....đang bàn bạc.
Ngô văn sở nói:
“ theo bọn chúng vừa đưa đến thì sẽ đi thuyền đến nam kinh, sau đó bắc kinh....chuyến đi có thể kéo dài hơn so dự kiến.”
Phan huy ích gật đầu:
“ như vậy, đến nơi có thể đã qua lễ thượng thọ của càn long? việc bệ hạ giao có thể không thực hiện được?”
“ có thể bảo phúc khang anh cho tăng tốc được không.” phạm công trí cau mày.
“ khó. nếu không được, ta sẽ cho người đem đồ đến trước.”
“ tính vậy đi.”
.......
Đúng lúc này, phúc khang an tiến đến.
‘ nguyễn huệ’ mở miệng:
“ không biết vương gia người đến có chuyện gì?”
“ haha. có chuyện vui. mở tiệc khao quân. đến mời quốc vương đại nhân tới dự.”
“ ồ.” hắn thốt nhẹ, sau đó đánh mắt hai bên, gật đầu:
“ đã vương gia đích thân đến mời. ta cũng không thể để vương gia mất mặt được. mời vương gia dẫn đường.”
“ được. haha.”
......
Nhìn hai người rời đi, ngô văn sở cũng nhanh chóng biến mất.
Trong phòng còn hai người, vũ huy tấn nói:
“ hắn đến mời chắc có chuyện không hay? chả nhẽ nghi ngờ?”
“ chắc không. ngô tướng quân đã đi theo. đoán già đoán non cũng vô ích. đợi kết quả đã.”
“ được.”
.......
Hai người bước vào, tất cả đã đông đủ, trong đó chủ yếu là cấp độ tướng lĩnh. nguyễn huệ’ được phúc khang an sắp xếp ngồi ngang hàng với mình.
Sắp xếp xong, phúc khanh an trở lại vị trí chủ toạ, nói:
“ có thể mọi người ở đây đều thắc mắc tại sao ta tổ chức bữa tiệc này?”
“ đúng. đúng.” nhiều người gật đầu.
Thấy vậy, hắn cười:
“ ta nói không bằng để thang tướng quân vừa trở về nói cho khách quan.”
“ được.” tất cả dồn dập đáp.
Thang hùng nghiệp nghe vậy, vội vã đứng dậy kể về ‘ chiến tích’ diệt hơn 3000 người,