"cảm ơn trần lê dân triết, hoaxinhgai đã ủng hộ quá số momo 0369442379. cảm ơn rất nhiều, là nguồn động lực rất lớn với mình. cảm ơn
Đồng thời cảm ơn các bạn đã ủng hộ hoa: random15196, nguyenanalt, ngọc cẩm nhàn, tiên hiệp huyền huyễn,smmh96,gqhuy50325, jacky nguyen, thien v, huynhlong, muphq26192, mrcklonely...."
Vượt qua gian nguy, tất cả lên thuyền nhanh chóng trở lại căn cứ phú quốc. thuyền cập bến, tất cả mới thở phào, triệu ý áy náy:
“ thật xin lỗi, là do tôi đã liên luỵ mọi người.”
Võ văn dũng lắc đầu:
“ qua rồi thì thôi. giờ bàn tính làm sao để thâm nhập trở lại. không thể khiến thông tin đứt đoạn, nếu không cuối năm tấn công, thương vong rất lớn.”
Nghe vậy, mọi người trầm lặng. lúc sau tony đặng lôi trong người tấm bản đồ đã cũ, nói:
“ nếu chỉ thu nhập thông tin tôi có cách. chỗ này là nam vang, nơi đây đang hỗn loạn do nguyễn ánh cùng thong duang tranh giành quyền bảo hộ. cậu có thể cho ngươi qua đó, theo đường bộ lẫn vào gia định.”
Võ văn dũng nhìn theo, gật đầu:
“ tốt.”
Sau đó, nhanh chóng cử người đi.
......
Mấy hôm sau, đợi chuyên gia sửa chữa hoàn thiện thuyền xong, võ văn dũng mở tiệc, nhìn tony đặng:
“ thật cảm tạ, nếu không có các cậu, tôi cũng không biết xoay xở ra sao. thuyền là vũ khí, là mạng sống; các cậu sửa chữa coi như tân sinh lại chúng tôi.”
Tony đặng lắc đầu:
“ cậu cứ nói quá. chúng ta là người một nhà, ơn nghĩa gì?” sau đó ngưng lúc, tiếp:
“ mai tôi phải lên đường cho kịp. hi vọng khi gặp lại đất nước đã thống nhất. tôi cùng cậu có thể thảnh thơi uống trà, ngắm nắng phương nam.”
Võ văn dũng cười ha hả, đáp:
“ tốt. tôi đợi.”
Tony đặng quay sang, nhìn triệu ý nói:
“ ngươi tạm thời ở đây đợi công tử. yên tĩnh mà tu dưỡng, tránh làm phiền cho cậu ấy. việc không phải của mình thì đừng xen.”
Triệu ý trầm trọng đáp:
“ được.”
Sau đó tất cả nâng ly.
......
Sáng sau, chuẩn bị lên đường, tony đặng nói:
“ hôm qua tôi có chút suy nghĩ cùng trao đổi với mọi người. tôi sẽ để lại 5 chuyên gia, giúp các cậu tu dưỡng tầu nếu có chuyện. an toàn mọi người tốt hơn, tôi cũng an lòng.”
Võ văn dũng kích động, mấy lần muốn mở miệng nhưng ngại, bởi qua trao đổi đều biết đoàn người tony đặng có nhiệm vụ quan trọng hơn, cũng là nhiệm vụ lớn để thực hiện sau khi thống nhất. giờ nghe tony đặng nói vậy, ôm chầm:
“ cảm ơn.”
Sau đó nhìn về năm chuyên gia:
“ các vị yên tâm. an toàn cũng như yêu cầu chúng tôi sẽ hết sức đáp ứng. sẽ không để ai thiệt.”
Sau đó hàn huyên đôi ba câu. tony đặng cùng ngọc cẩm nhàn tiếp tục lên đường.
........
Yangon, sau khu chiếm giữ được shwedago, nguyễn toản bắt đầu bố trí lực lượng phòng vệ từ trên bộ xuống dưới nước. biến nơi đây thành một lô cốt đúng nghĩa.
Ba ngày sau, trong căn phòng, một con chim sà xuống, nguyễn toản lấy lá thư đọc một lượt, nhìn qua triệu lan:
“ ngươi đi trước phú quốc, gặp triệu ý, căn cứ gia định toàn phá. ngươi gặp tìm cách kiến tạo lại xem.”
Triệu lan gật đầu: “ vâng.” nhưng có chút phân vân:
“ vậy còn tình hình bên này...”
Biết ý, nguyễn toản cười:
“ không sao. bên ta vẫn còn nhiều người. nếu vẫn bị thương thì coi như số rồi, tránh không được.”
Triệu gật đầu: “ vâng.” quay người rời đi.
Nguyễn toản suy nghĩ lúc, nói theo:
“ ngươi bảo lê huy đưa cho vài khẩu v. n9.3. có lẽ cần thiết và tăng an toàn hơn. ta muốn tinh không phải nhiều. đừng khiến chuyện này xảy ra thêm.”
Triệu lan khom người:
“ cảm tạ công tử.”
......
Triệu lan đi, nguyễn toản cũng bước ra, tuần tra một vòng, gặp bùi tuấn đang nghiêm ngặt chăm chú quan sát xa xa, nguyễn toản vỗ vai:
“ mọi thứ ổn cả chứ, mấy nay tiến về kemmeroot và koakkaine sao rồi.”
Bùi tuấn vội vã khom người, đáp:
“ thưa công tử, đều toàn thắng. nguyễn long cùng vũ tam đang cho bố trí phòng ngự nơi đó.”
Nguyễn toản gật đầu:
“ ừm. tiếp tục phát huy. có gì không ổn, báo ta ngay.”
“ vâng.” bùi tuấn đáp.
......
Đúng một tuần, sau khi chiếm yangon, bùi tuấn vội vã tiến tới, nói:
“ thưa công tử, kẻ địch đã tới koakkaine, vũ tam nói có nên đánh không ạ.”
Nguyễn toản lắc đầu:
“ ngươi cho vũ tam ém quân, tránh kẻ địch phát hiện, đợi lệnh ta. còn ngươi, đem một ngàn người, đi tiếp đón địch.”
Bùi tuấn bất ngờ, nhưng sau hiểu ra, cung kính:
“ vâng. thuộc hạ hiểu.”
......
Quân konbaung do supayalat chỉ huy tiến quân vô cùng cẩn thận, khi chuẩn bị bước vào địa phận yangon, supayalat cau mày nhìn phó tướng:
“ đã có thông tin của balamin htin chưa, hắn đang ở đâu.”
Ayo lắc đầu:
“ thưa tướng quân, từ ba ngày trước chưa có thông tin truyền lại, sợ là đã gặp chuyện.”
“ hừ.” supayalat lườm:
“ để ý cái miệng. còn nói điều không may, ta cắt lưỡi.” rồi nhìn một lượt:
“ tất cả cho ta nâng cao cảnh giác.”
“ vâng.” mọi binh sĩ đồng thanh.
.....
Đội quân lại bắt đầu chậm rãi tiến lên. thật lâu, không thấy ai, supayalat khẽ thở phào.
Nhưng vừa ngừng, đã thấy một tên lính hốt hải chạy lại:
“ thưa tướng quân, kẻ địch ở phía trước.”
Supayalat trầm giọng:
“ bầy trận.”
Rất nhanh thế trận hình thành, lúc này, bùi tuấn cũng dẫn quân đến, nhìn vậy cười:
“ cần gì vậy chứ. chúng ta đến với danh nghĩa hòa bình. tướng quân ta muốn gặp chủ tướng các ngươi. ai là chủ tướng, ta xin kính gặp.”
Supayalat đang ngồi, quan